Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

Chùm xướng họa: GỢI HỒN THƠ



Bài xướng:
Gợi hồn thơ

Đồng thanh tương ứng – gợi hồn thơ
Tương đắc tương tri khó để ngơ…
Cảm hứng tuôn trào trên ngọn bút
Họa thơ, thơ họa,... tựa chơi cờ.

Xướng họa: SAO ĐÀNH

Tặng bạn tôi trót lỡ...



Bài xướng:
Sao đành

Sao đành bỏ l bạn mình ơi!
Lửa rụt sôi cơm... chả bớt lời.
Tủi vắng đêm tàn manh chiếu mỏng
Chạnh buồn lệ ướt mảnh trăng côi.
Thức khuya mới tỏ đêm dài ngắn
Nếm trải từng qua buổi tách rời.

Chiến thắng Điện Biên Phủ



Nô lệ vùng lên đổi vận mình
Bao đời nước mất lại hồi sinh.
Điện Biên lừng lẫy Võ Nguyên Giáp
Đất Việt rạng ngời Hồ Chí Minh.
Tổ quốc ngát thơm hoa Độc lập
Quê hương dịu ngọt quả Hòa bình.

Thứ Tư, 6 tháng 5, 2020

Xướng họa: LUYỆN THIỀN



Bài xướng:
Ai nỡ bảo...

Hưu trí an nhàn sướng tựa tiên
Tự lo sức khỏe chẳng làm phiền.
Mỗi ngày hai cữ gìn thân ấm
Một buổi đôi giờ giữ dạ yên.
Bạn hữu thơ ca cùng xướng họa
Đồng môn năng lượng ráng tu thiền.

Chùm xướng họa: HỌC THIỀN



Bài xướng:
Đến hc thiền
Riêng tặng Nhật Minh.

Tiếp bước đưa em đến hc thiền
Chạnh lòng hồi tưởng chuyện trần duyên.
Vợ quan – năm ấy còn vơi túi
Cô giáo – ngày xưa vẫn thiếu tiền.
Sấm sét bủa vây đường ly biệt
Nhân tình hồi phục cuộc đoàn viên.

Chùm xướng họa: VỮNG CHÍ...

Tặng Xuân Khu.



Bài xướng:
Vững chí...

Nghe nói Xuân Khu gặp vận xui
Cẳng đau giữa lúc dịch vừa lùi.
Thơ Đường gieo lỡ... vần chưa nối
Lối Tịnh đang còn... mắt chẳng vui.
Ngẫu hứng hẹn lần sau gặp bạn
Xả buông nhớ buổi khác chia bùi.

Về tuổi thơ



Tuổi thơ về lại xứ Hầm Voi
Chè mượt cọ xanh ấy dốc đồi.
Xuân đượm hiu hiu Xoan tím gió
Đông buồn lác đác Sở trắng chồi.
Thương nồi bánh sắn con ngồi đợi
Gợi giếng Đập Nhồi mẹ đứng khơi.

Thắp lửa tình

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Làn sương nhẹ lướt cỏ vươn mình
Biển rộng non ngời cứ vẫn nghinh.
Dõi nẻo thuyền đua trào bọt nước
Dồn phiên sóng vỗ gợn cung hình.
Êm đềm dưới vực buồm nâu sẫm
Lặng lẽ trên dòng cảnh thắm xinh.

Mưa…



Cuối ngày bất chợt nổi cơn giông
Hiu hắt nhìn mưa thấy chạnh lòng.
N hẻm ngập tràn... Ai nổi giận
Vách tường thấm rỏ... Bạn vào thông.
Thẹn thùng tối sợ... e nằm bãi...!?
Bối rối chiều lo... phải vượt dòng.

Chốn cũ



Kể từ buổi ấy cạnh dòng sông
Hoa cải tiễn chân ngược bến chồng.
Làm vợ người ta cùng tuế nguyệt
Làm dâu nhà họ rắp tang bồng.
Nhớ từng luống đậu người chăm bón
Thương những vườn cà ai ngó trông.

Bãi Trước & Bãi Sau



Bến Tầm Dương

Thuyền đi nhuộm nắng đón chiều sang
Phô sắc Tầm Dương trải cát vàng.
Ẩn bóng dừa xanh chim ríu rít
Phô màu sóng biếc gió thênh thang.
Dòng khơi bút họa tình mơ mộng
Cảnh gợi hoa ban ý ngỡ ngàng.

Tiếng lòng



Tiếng đời xao xác tiếng lòng câm
Viễn xứ xa xôi dạ tủi thầm
“Họa hổ họa bì nan họa cốt
Tri nhân tri diện bất tri tâm”
Lời thương vẫn vọng bao câu bổng
Tiếng giận còn vang mấy khúc trầm.

Chùm xướng họa: NIỀM RIÊNG



Bài xướng:
Niềm riêng

Mở trang nhật ký tuổi thần tiên
Muốn xóa tâm tư lẫn nỗi phiền.
Chuyện đã xa rồi sao chạnh nhớ
Lòng chưa rũ hết khó bình yên
Vẳng nghe tiếng nhạc từ bi độ
Bỗng trút cung tơ giác ngộ thiền.

Thứ Ba, 5 tháng 5, 2020

Lại... tựu trường



Lửa lựu oi nồng rộn tiếng ve
Các em tiếp tục học vào hè...
Bởi vì dịch họa trường im ắng
Do ngại bệnh tình – cảnh vắng hoe.
Nhiều tháng đã qua buồn bã lạ
Những ngày còn lại khó khăn nè.

Tìm...

Tặng Lê Mai những ngày đi tìm lại chính mình...



Đi tìm lại những tháng cùng năm...
Hạnh phúc, thương đau... cứ trỗi thầm.
Khắc khoải vần thơ chiều gió ni
Mải mê giọng hát buổi mưa đằm.
Còn mong... nhuộm mãi hoàng hôn tím
Cứ để... trôi hoài lửa hận căm.

Nhân quả



Cuộc đời như một cánh thiên di
Tham lắm hành trang nặng tựa chì.
Nhủ dạ đừng quên buông đố kỵ
Răn lòng hãy nhớ quẳng sân si.
Cành nhân lúc dưỡng cần theo vụ
Cội phúc khi chăm phải đúng kỳ.

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2020

Buồn...



Chiều xuống tự nhiên có sự buồn
Trời như trở giấc gió mưa tuôn.
Núi trơ đồi vắng se lòng cỏ
Suối lạnh rừng hoang nặng cánh chuồn.
Có phải chút tình rồi cũng bán
Hay là cái nghĩa dễ đem buôn.

Học tiếp



Ngày Bốn tháng Năm trở lại trường
Thầy trò bạn hữu lắm tình thương.
Bao ngày Cô-Vít ngăn trường lớp
Bốn tháng Rô-Na chặn giảng đường.
Chống dịch... toàn dân đang quyết chiến
Ôn phòng... cả nước được nêu gương.

Bài thơ "Chùa Tây Phương trên núi Câu Lậu" của Nguyễn Án



Nguyễn Án 阮案 (1770 1815) hiệu Kính Phủ 敬甫, Ngu Hồ 愚胡, tự Thanh Ngọc 青玉, người xã Du Lâm, huyện Đông Ngàn, tỉnh Bắc Ninh (nay thuộc huyện Đông Anh, Hà Nội). Ông thi đỗ Cử nhân năm Đinh Mão, niên hiệu Gia Long 6 (1807), đời vua Nguyễn Thế Tổ và được bổ làm Tri huyện Tiên Minh (nay là huyện Tiên Lãng, Hải Phòng). Tác phẩm: Phong lâm minh lại thi tập 風林鳴賴詩集, Tang thương ngẫu lục 桑滄偶錄 (viết chung với Phạm Đình Hổ). Có thơ văn trong các sách: Đông Dã Tiều thi tập 東野樵詩集, Đông dã học ngôn thi tập 東野學言詩集, Hoa trình học bộ tập 華程學步集

Nguyên tác:
岣嶁山西方寺
阮案
寺占西方勝,
碑存永祐年。
霸圖終寂寞,
舊景足留連。
採藥依樵逕,
聽松坐草氈。
丹砂能再得,
愿學葛洪仙。

Chùm xướng họa: KẾT NỐI

Gởi bạn thơ Vũng Tàu.



Bài xướng:
Kết nối

Nhà Văn mời rượu chớ lo say
Mà hãy vui cười rót tận tay.
Chén đắng kinh qua thời lãng tử
Men nồng hồi tưởng phút thơ ngây.
Quý thơ chi sá đường xa ngái
Nhớ bạn nề chi rượu ngập đầy.