Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2020

Bước khai mùa



Sáu tháng, hôm nay mới có mưa
Người vui như hội – bước khai mùa.
Cành khô thức dậy ươm chồi mới
Đường bẩn reo cười sạch rác xưa.
Trời đất giao hòa – tâm mát mẻ
Âm dương hội ngộ – cuộc vui đùa.

Mưa đầu mùa



Gió cuốn, mây che một góc trời
Sấm rền, sét chớp khắp nơi nơi...
Đàn bò hoảng hốt kêu âm bọ
Lũ trẻ kinh hoàng gọi ới ơi...”
Van vật trông chờ dòng nước tưới
Muôn loài mong đợi giọt mưa rơi.

Ngày Bác ra đi…

K niệm 130 năm sinh nhật Bác Hồ.



Chí cả gian nguy nọ chẳng sờn
Tìm đường cứu nước giữ giang sơn.
Bôn ba bốn biển tìm chân lý
Học hỏi năm châu mở quốc hồn.
Bến Cảng ngày đi Người quyét tuyết
Cao Bằng trở lại Bác ôm hôn.

Bạn đã xa

Tặng T. Đ. Đ.



Phút chốc chia lìa phải cách xa
Âm dương chỉ có thế thôi mà...
Vẫn còn nhớ thuở đồng đơm tép
Hay đã quên thời lớp hát ca.
Lửa đạn dấn thân cùng đuổi giặc
Bình yên dốc sức dựng xây nhà.

Cảnh mồ côi

Thương tặng bé N.T.T.V.



Đau đớn từ cha vĩnh biệt đời
Mẹ theo chồng mới chốn xa xôi.
Ngoài vườn cú rúc nghe tê gáy
Trên gác mèo rên thấy rợn người.
Gió tạt màn bay cây nến ngả
Mưa lùa cửa đập nén nhang rơi.

Hỏi thăm quan tuần mất cướp



Bài xướng:
Hỏi thăm quan tuần mất cướp

Tôi nghe kẻ cướp nó lèn ông,
Nó lại lôi ông tới giữa đồng.
Lấy của đánh người quân tệ nhỉ!
Xương già da cóc có đau không?
Bây giờ mới khẽ sầy da trán,
Ngày trước đi đâu mất mảy lông.

Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2020

Độc huyền cầm



Đàn bầu trỗi nhạc khúc tình tang
Gió thổi cành tre xõa cuối làng...
Nốt bng trăm điều mơ sẽ đến
Thanh trầm vạn sự ước cùng sang.
Người đi để lại màu hoa đỏ
Kẻ ở còn đây sắc hạ vàng.

Bất hòa



Thời tiết năm nay nắng khắp vùng
Từ Nam chí Bắc nóng như nung.
Miền Trung suối cạn, đồng khô khốc
Nam Bộ vườn cây, rạch kiệt cùng.
Đất giận kêu trời… Ông ác quá!
Trời rầu bảo đất… Bả đồ hung!

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2020

Chùm xướng họa: TRÈO ĐÈO



Bài xướng:
Trèo đèo

Đèo heo điểm đến cả đời theo
Theo bở hơi tai vẫn cố trèo.
Trèo núi lặn non bao kẻ bám
Bám khe lội suối lắm người leo.
Leo lên đuổi sức tìm đường tụt
Tụt xuống thở dồn để lại treo.

Tình xưa



Chiều nhìn ra biển đẹp như mơ
Con sóng từng cơn vỗ cạnh bờ.
Trùng khơi ải nhạn mây che phủ
Muôn dặm quan san khói mịt mờ.
Thuyền xưa nhớ khách lòng xao xuyến
Bến vắng chờ ai dạ ngẩn ngơ.

Chùm xướng họa: VẸN CẢ ĐÔI ĐƯỜNG



Bài xướng:
Vẹn cả đôi đường
Mừng vợ vừa nhận huy hiệu 45 năm tuổi Đảng.

Mừng bà tuổi Đảng bốn lăm xuân
Công ấy chồng con cũng có phần.
Một thuở giáo viên lo nghĩa cả
Giờ đây già lão trọng tình thân.
Noi theo gương Bác xây Liêm Chính
Học hỏi vĩ nhân sống Kiệm Cần.

Hạnh phúc là đây



Soi bóng mặt hồ xanh Chí Linh
Lakeside biếc tỏa nắng thanh bình.
Công viên mát mẻ đường thông thoáng
Tòa tháp cao cao vẻ hữu tình.
Gió lộng bồi hồi thêm mến mộ
Trăng vàng thấp thoáng gợi lung linh.

Đêm buồn...



Ngồi buồn thao thức viết trang thơ
Gửi tới phương xa khúc đợi chờ.
Kết bạn tâm đầu mê nỗi nhớ
Giao lưu ý hợp thỏa niềm mơ.
Nhìn trăng giỡn gió lòng thanh thản
Ngắm núi vờn mây dạ chẳng mờ.
Thổn thức canh khuya ai có biết
Tìm từ chọn ý dệt duyên tơ.

Hồng Giang TRỊNH MINH NGẠN


Mừng gặp mặt nhóm tình đồng tộc Họ Phạm



Mừng các cụ quên hết tuổi già
Giao lưu bè bạn khắp gần xa.
Xuân về ấm áp tình đồng tộc
Hạ đến thân thương nghĩa một nhà.
Sức khỏe dẻo dai sâu bền gốc
Tinh thần sảng khoái thắm tươi hoa.

Xướng họa: ĐI GIỮA MÙA THƠ



Bài xướng:
Đi giữa mùa thơ

Một thoáng trời xuân bút đợi chờ
Hương đồng phảng phất quyện hồn thơ.
Chắt chiu hứng giọt sương giăng ngọc
Trăn trở bao ngày kén nhả tơ.
Mái tóc thu xưa dù trắng bạc
Con đường tình cũ vẫn xanh mơ.

Tập thiền



Sáng sáng tập thiền đến hửng đông
Tinh thần sảng khoái nhẹ chân không.
Luân xa quay tít hòa tâm tịnh
Năng lượng thu đều khởi mạch thông.
Đời mải sân si còn nặng nghiệp
Mình buông chấp ngã được vơi lòng.

Trăng mùa cũ



Mai về chốn cũ nhé nghe anh
Có nhớ vầng trăng đợi trước mành.
Nửa kiếp lao đao vì bả lợi
Một đời héo hắt bởi mồi danh.
Đừng quên tiền bạc làn mây nổi
Hãy nhớ nghĩa nhân ngọn gió lành.

Tuổi tám lăm



Sự thật trăm phần chẳng phải gàn
Chiều tà bọc bạch cái dung nhan.
Xác xơ hồn lúc nhòm đời bạc
Buồn bã trí khi cảnh lão tàn.
Tình nghĩa – ruột tằm đà rút cạn
Ước mơ – hạt tuyết đã tiêu tan.

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2020

Đọc Truyện Kiều



Giở lại trang xưa đọc khúc Kiều
Nỗi đời vẫn đấy cứ phiêu diêu.
Bán tơ thuở ấy dường như lắm
Cậy chức quan xưa kể cũng nhiều.
Cửa Phật đời hoa tàn giấc mộng
Tiền Đường phận gái dứt niềm yêu.

Em có biết



Mây trời sông nước bóng hình ai
Để nhớ người ta thậm thượt dài?
Thương bạc vầng trăng hờn đá nát
Giang hồ ngọn gió tủi vàng phai.
Tình vương lối cũ hoe tròng mắt
Nghĩa đọng đường xưa nặng gót hài.