Em
về lạnh chút phải không anh Có
gió se se hẳn tiết lành. Lá
rụng vàng ươm khơi cánh rét Mây
bay trăng tỏ gợn mùa hanh. Từng
qua nỗi hạ bao người cực Mới
đó cơn giông mấy kẻ đành.
Ta
về gặt nắng điểm ngày xinh Thôi
nhé mình ơi phút tự tình. Đời
có thanh xuân làm kỷ vật Thơ
còn hiện kiếp chắp văn tinh. Đừng
khao khát nữa lời trăng gió Phải
sắt se chi chuyện bóng hình.
Đúng
là cây cối đã hồi sinh Sau
trận mưa giông nước đẫm mình. Mấy
tháng nắng rang nghe đã sợ Bao
ngày lá héo nghĩ mà kinh. Trời
xanh lòng động trông ra mặt Đất
đỏ tình rung thấy rõ mình.
Nửa
đêm chợt trở giấc mơ hè Em
thức chăng và em có nghe...? Phố
biển mưa giăng tràn giọt nhớ Thềm
khuya gió giục bước thu về. E
duyên chữ lệch dòng sâu cạn Dỗi
vận thơ buồn mộng tỉnh mê.
Thiêng
liêng cất tiếng gọi gia đình Tổ
ấm xum vầy – cõi nhục vinh. Mảnh
đất bình yên khi bão tố Ngôi
nhà lý tưởng lúc bình minh. Ông
bà, bố mẹ, nêu gương mẫu Cháu
chắt, anh em, thuận nghĩa tình.
Tin
mừng thắng lợi Hội thơ ta Tiến
cử tên Anh dựng nếp nhà. Bảy
chữ tám câu càng khởi sắc Bốn
niêm năm vận sẽ thăng hoa. Tao
nhân hớn hở vui chào đón Huynh
đệ tưng bừng cất tiếng ca.
Họa
thơ – cái thú thật vui thay Họa
được trong lòng sướng ngất ngây. Họa
cố gieo từ chương súc tích Họa
nên chọn đối ý tròn đầy. Họa
cần đọc lại bài cho chuẩn Họa
phải nương theo xướng mới hay.
Mừng
Anh trở lại Hội thơ Đường Tái
hợp văn đàn luận tứ chương. Cũng
bởi lòng ngay, vương nghiệp chướng Nên
đành vận lỡ... vượt tai ương. May
sao thoát cảnh thời đen bạc Để
lại soi mình lúc sáng gương.
“Ngân
Hà – Ô Thước” trút tầm Ngâu Sáu
khắc mưa tuôn mặt dãi dầu. Bờ
hõm đạp bằng con nước xoáy Thuyền
trôi cuộn vút khúc ca sầu. Đầy
vơi chuyển động nào vô sự Đóng
mở vần xoay há phải cầu.
Bác Trọng hai kỳ Tổng Bí thư Hết lòng vì nước chẳng riêng tư. “Nhóm lò” đốt cháy quân tham nhũng “Chất củi” thiêu tàn lũ khốn hư. Đất nước chủ quyền luôn giữ vững Mọi người hạnh phúc được an cư.
Mừng anh trở lại Hội thơ Đường Tái hợp văn đàn luận tứ chương. Cũng bởi lòng ngay, vương nghiệp chướng Nên đành vận lỡ... vượt tai ương. May sao thoát cảnh thời đen bạc Để lại soi mình lúc sáng gương.
1. Đoan
Ngọ... Cà phê đã hẹn hò Lại
thêm cuối buổi trận mưa to. Thừa
cơ bốn lão bao nhiêu chuyện Trễ
buổi riêng nàng lắm thứ lo... Tầm
tã ra về như chuột lột Nôn
nao ngoái lại tựa lông cò.
Danh
lừng hai tiếng lụa Hà Đông Tà
áo thướt tha dịu nắng hồng. Cho
bóng giai nhân muôn kẻ đắm Để
hình thục nữ vạn người mong. Mịt
mù đất Mỹ hoài tươi thắm Thăm
thẳm trời Tây mãi ấm nồng.
Hãy
ghé quê em biển dạt dào Từng
ngày lộng gió thổi lao xao. Bình
Châu cảnh đẹp người mong tới Bãi
Trước bờ êm sóng cuộn trào. Để
bụng say mê nhìn cá nước Cho
hồn thích thú dõi trời sao.
Ai
về Đất Đỏ xứ miền
Đông Nhắn
gửi giùm ta chút nỗi lòng. Nhớ
lắm Vũng Tàu đêm nguyệt bạch Thương
nhiều Bà Rịa sáng mây hồng. Quê
hương thuở trước ngời trang sử Đất
nước muôn sau rạng giống giòng.