Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2020

Chùm xướng họa: MỜI ĐẾN BẾN ĐÒ QUAN

 

Bài xướng:

Mời đến “Bến đò Quan”

 

Chung lòng vững bước tuổi lên Hai

Xướng họa thơ ca gắng miệt mài.

Ý tứ ươm trồng theo chí sỹ

Dòng chương xây đắp chuộng anh tài.

Lên non nghĩa bạn hơn cao hổ

Xuống biển tình thơ tựa ngọc trai.

Đến “Bến đò Quan” ngày kỷ niệm

Thi huynh, tỷ, muội... đón mong hoài!

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2020

Vĩnh biệt Ông

 

Mãi mãi xa rồi Phó Đức Phương

Tài hoa nghệ sĩ tính khiêm nhường.

Chia ly để lại bao người mến

Từ biệt đang còn lắm kẻ thương.

Bản nhạc đồng quê ngời ruộng lúa

Lời ca đất mẹ sáng cung đường.

Dâng đời tác phẩm cùng năm tháng

Chắt lọc muôn trùng những giọt sương.

Vĩnh biệt Phó Đức Phương

Viếng Nhạc sĩ Phó Đức Phương vừa ra đi hôm qua 19-9-2020.

 


Đức Phương – Cố Nhạc sĩ tài hoa

Vĩnh biệt... Người sang cõi Phật đà...

Một thoáng Tây Hồ” lưu luyến họa

Mấy nàng Quan Họ... lẳng lơ ca.

Trăng rằm, Lưu lạc Đời chăng tá

“Trên đỉnh Phù Vân” – Tuổi vẫn là...

Câu “Chuyện bao đời sông biết cả

Mà sao vẫn trẻ mãi không già”.

Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2020

Thuyền thơ

“Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm...

(Nguyễn Đình Chiểu)

 

 

Ta kéo thuyền xuân dưỡng mảnh hồn

Mặc đời trong đục lắm nguồn cơn.

Xem pho lịch sử yêu tài đức

Ngẫm áng văn chương kính cội nguồn!

Tìm ý thi nhân – hoa thắm tứ

Chọn lời lãng tử – nụ k ngôn!

Hương thơ Đường Luật say kim cổ

Giong bến tri âm... nhịp bước dồn.

Thú nhàn


Tuổi già biết hưởng thú nhàn thơi

Được thế là hơn nhất ở đời.

Mộng ước phồn hoa miền lận đận

Mơ màng danh lợi cuộc chơi vơi.

Trăm năm rồi nữa theo về đất

Vạn sự là thôi trả lại trời.

Nhân thế thoảng qua dường cõi mộng

Đâu còn cao thấp chuyện hoài hơi.

Xướng họa: ƠN BẦM...


Bài xướng:

Chữ Hiếu

 

Dẫu gọi bằng: - U! Má! Mệ! Bầm!

Lòng con vẫn nặng mối tình thâm.

Lời hay ý đẹp từng khuyên mãi

Sữa ngọt nguồn thơm để lớn tm.

Nghĩa cả ân dày công tạo lá

Trời cao biển rộng đức sinh mầm.

Ơn Người dưỡng dục bao ngày tháng

Chữ Hiếu lo tròn vẹn hảo tâm.

Xướng họa: TỪ ĐỘ ẤY

 

Bài xướng:

Từ độ ấy

 

Từ độ mình về cách biệt nhau

Lòng thu vời vợi trái tim đau.

Lạnh lùng bến nước trơ cành liễu

Xơ xác vườn trầu lặng bóng cau.

Kẻ bước cùng trời phơi nắng đổ

Người đi cuối đất gội mưa nhàu.

Xa xôi mãi thế bao giờ nhỉ

Hay để trăng tàn đợi kiếp sau.

Lặng lẽ

 

Lặng lẽ bên thềm lá nhẹ rơi

Trời không mưa nắng nước nào trôi.

Mây quên gặp gió thuyền xa bến

Ong chẳng đùa hoa nụ tách chồi.

Quyển vở sai trang dang dở viết

Cung đàn lỗi nhịp thẫn thờ trôi.

Nhìn nhau đối din không tròn mí

Đâu cứ yêu nhau phải cất lời…

Thứ Năm, 17 tháng 9, 2020

Mơ màng

 

Đêm về gió nhẹ thoảng lùa song

Thấy cả ngàn tơ bạc giữa dòng.

Nhuộm ánh trăng ngà sông diễm ảo

Đan màu sắc ngọc biển ngời trong.

Hoài say cảnh mượt chìm mơ bóng

Mãi nhớ người xưa chạnh tủi lòng.

Lặng lẽ nhìn khuôn dần khuyết mỏng

Âm thầm dạ ủ nỗi chờ mong.

Chùm xướng họa: NGƯỜI XƯA


Bài xướng:

Người xưa

 

Bạn xưa mới gặp lại đây rồi

Quá bất ngờ e thẹn lắm thôi.

Ngày trước bên nhau còn lắm nỗi

Bây giờ sánh bước hết đơn côi.

Bao năm duyên thắm không phai nhạt

Một thuở tình nồng chẳng dễ trôi.

Người đã đi vào trong ký ức

Thỏa lòng ao ước của đời tôi.

Thứ Ba, 15 tháng 9, 2020

Thu sang

 

Bâng khuâng mình đợi bóng mùa sang

Dẫu biết hè đi kẻ ngỡ ngàng.

Dưới lẵng sen tàn hương ngát đượm

Trên cành ve lặng tiếng còn vang.

Nào hương thơm cốm hồng tươi đỏ

Đâu sắc cam tươi bưởi rám vàng.

Trời lộng trăng thanh sương thả nhẹ

Thu về se lạnh gió thênh thang...

Chùm xướng họa: HOA GIỮA ĐỜI


Bài xướng:

Hoa giữa đời

 

Sống ở trên đời được mấy ai?

Tâm trong dạ sáng tỏa hương nhài.

Còn thương cảnh khổ mong đầy bữa

Lại quý người nghèo kiếm đủ mai.

Rũ bỏ quan trường cho thoải mái

Lo toan xã hội được an bài.

Anh Đoàn Ngọc Hải dân đều mến

Bản tính khiêm nhường hứa chẳng sai.

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2020

Tình Xứ Nghệ

(Lộc lư ngũ bộ)

 


1.

Lữ khách dừng chân chẳng muốn rời

Lưng chiều thả bước ngóng trăng lơi.

Dòng Lam nước quyện thuyền say lướt

Đỉnh Quyết thông đàn gió dạo chơi.

Đất dưỡng nhân tài nuôi chí cả

Đời ươm nghĩa trọng ướp sen ngời.

Anh hùng áo vải xây lầu điện

Xứ Nghệ thâm tình lửa mãi khơi.

Chùm xướng họa: XUÂN MỘNG



Bài xướng:

Xuân mộng

 

Mái tóc xuân xanh lược chải cài

Người đi biền biệt má đào phai.

Bao mùa lá rụng bao mùa nhớ

Mấy độ hoa rơi mấy độ hoài.

Cứ tưởng thuyền xuôi về bến liễu

Ngờ đâu đò ngược đến bờ mai.

Hạ tàn rồi đó thu đang tới

Mong sớm gặp ai nhẹ gót hài.

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2020

Xướng họa: NHỚ

 

Bài xướng:

Nhớ

 

Gặp mãi mà sao vẫn nhớ hoài

Đêm về thao thức dáng hình ai.

Đường khuya gió thổi nhanh chân bước

Phố vắng mưa bay vội gót hài.

Một chiếc lá rơi bừng giấc điệp

Đôi cành cây rớt lạnh bờ vai.

Tình vừa chợt đến mà say đắm

Nỡ để phai xuân biếng lược cài.

Niềm vui chiến thắng


Tổ quốc vinh quang thật sáng ngời

Xanh màu áo lính Việt Nam tôi.

Nâng tầm trí tuệ lòng can đảm

Đọ sức tài năng chí tuyệt vời.

Đội tuyển xe tăng vừa chạm đích

Nhóm thi pháo thủ đã về nơi.

Tin vui chiến thắng càng vang dội

Giải thưởng Vàng trao rạng rỡ cười.

Chùm xướng họa: TRỐNG TRƯỜNG

 

Bài xướng:

Trống trường

 

Tiếng trống khai trường thật đáng yêu

Ngày Thu... gợi nhớ biết bao điều.

Thì thầm trắng phấn duyên còn thẹn

Thao thức xanh bàng dáng vẫn kiêu.

Bến cũ phượng lòng khơi chữ Phận

Đò xưa bục giảng hẹn câu Kiều.

Lung linh nắng rọi xuyên ngày mới

Lễ hội khai trường thật đáng yêu.

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2020

Xướng họa: TÂM SỰ


Bài xướng:

Nói với vợ...

 

Máy móc… Bầm cho vợ cả đời

Nhưng quyền s hữu thuộc về tôi.

Một thời sản xuất hăng say lắm

Mấy độ “thâm canh” mệt mỏi rồi…

Lúc trẻ không lo mình thiếu sức

Khi già chẳng sợ bạn thừa hơi.

Tuy rằng mốt cũ nhưng còn tốt

Đã mấy chục năm vẫn tuyệt vời...

Xướng họa: THÀNH CỔ LOA


Bài xướng:

Thành Cổ Loa

 

Rồng bay phượng múa với kỳ lân

Cung điện nguy nga giữa cõi trần.

Tố Trạch sinh thành ngôi thánh đức

Dương Vương dưỡng dục bậc hiền nhân.

Ngai vàng chí vững bừng non nước

Bệ ngọc tâm bền dậy sức dân.

Rạng rỡ trang đời ngời chính khí

Trong ngoài vọng tiếng khúc ca ngân.

Xướng họa: ĐÀNH THÔI

 

Bài xướng:

Đành thôi

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)

 

Cái cảnh phòng đơn mệt đã rồi

Cho dù ước thệ cũng đành thôi.

Đường ân chữ đức hoài trôi nổi

Nẻo phúc bờ duyên mãi lụy bồi.

Dỗi bận trăng vàng soi sảnh tối

Nghe lần sóng bạc vỗ dòng côi.

Mà thương lệ chảy cơn sầu trỗi

Chợt hiểu niềm mơ khó vãn hồi.