Mỗi độ Xuân về họ
chúc nhau
Đời phô diễn cảnh
thật đa màu.
Nhiều ông khản tiếng
tìm danh bự
Giống chị cong
mình hút bạc mau.
Ngõ sếp xe vào như
mắc cửi
Nhà quan kẻ viếng
tựa đua tàu.
Thương người đứng
thẳng lưng nào cúi
Bởi vậy cơ đồ vẫn trắng phau.
Mỗi độ Xuân về họ
chúc nhau
Đời phô diễn cảnh
thật đa màu.
Nhiều ông khản tiếng
tìm danh bự
Giống chị cong
mình hút bạc mau.
Ngõ sếp xe vào như
mắc cửi
Nhà quan kẻ viếng
tựa đua tàu.
Thương người đứng
thẳng lưng nào cúi
Bởi vậy cơ đồ vẫn trắng phau.
Bài
xướng:
Về
xứ Bạc Liêu
Thơ
đề ảnh, kính tặng nhà giáo Nguyễn Việt Tú.
Bác Tú vừa về xứ Bạc Liêu
Hỏi thăm Công Tử có chơi liều?
Vốn say bạc bịp say tình thiếu...
Còn khoái ca đờn khoái lạm tiêu.
Tiền đốt mong tìm mai với biểu
Hoa chơi há kể sớm cùng chiều.
Khơi lòng ngẫm lại mình xin kiếu
Sư phụ bẽ bàng... chả dám kiêu.
Thơ đề ảnh, tặng nhà thơ Xuân Sáu.
Thư thoảng về quê mần quả mít
Nhớ nàng xơi thỏa thơm cùng hít.
Vốn mình trùng trục với nhiều gai
Và múi thon thon cũng chẳng nịt.
Béo mụp mà xem vẫn cứ thường...
Yếu mềm lại tưởng rằng hơi tịt...
Càng già càng dẻo sức càng dai
Ông bạn yêu ơi! Thèm múi mít...!
Đuổi
Tây lại đón Tết thằng Tây
Không
dễ khai thông luận điểm này.
Muốn
học văn minh mà sớm đánh
Mơ
điều hiện đại đã liền vây.
Dại
chi không học bài thông thái
Rõ
chán phô trương món giả cầy.
Khoái
tiếng ham danh thành chậm lụt
Muôn vàn hệ lụy vẫn còn đây...
Bài
xướng:
Tết “Chị Dậu”
Lịch
lốc vài tờ nữa hết năm
Cời
lên việc rối tựa như bằm.
Nương
trồi cỏ ấu rờm đe lửa
Bạc
gửi đầm lầy cá nuốt tăm.
Đã
mượn ngân hàng còn chửa giả
Vừa
khoanh ổ cún vẫn chưa nằm.
Xuân
này cháy túi thơ hay rượu
Tết lẩn... coi chừng nợ lại thăm.
Dạ
khúc tình ca thánh thót ngân
Non
xanh nước biếc đỉnh phù vân.
Nõn
nà vườn cúc xinh vàng óng
Tha
thướt giai nhân đẹp trắng ngần.
Trời
đất bừng lên phô lộng lẫy
Pháo
hoa rực rỡ tỏa xa gần.
Chúc
mừng năm mới nâng ly cụng
Khỏe mạnh bình an thắm sắc xuân!
Cúi
đầu kính viếng bác
Lam Phương
Một
kiếp nhân sinh lắm đoạn trường.
Tiếng
hát Chế Linh chan chứa thảm
Lời
ca Khánh Ngọc não nề thương.
Trời
Nam cách biệt nhòa mi đắng
Đất
Mỹ chia ly rỏ lệ thường.
Tình
khúc bơ vơ buồn thấu ruột
Câu từ ai dệt mãi còn vương.
Bài xướng:
Đường
lên bách tuế
Cuối
đời lương thướng đủ tiêu xài
Rủng
rỉnh hầu bao nỏ cậy ai.
Thơ
ấy trùng trùng đăng cập nhật
Cơm
này lưng chén cứ lai rai.
Giao
lưu bè bạn khơi nguồn hứng
Thế
thài nhân tình điểm chút hài.
Tám
sáu tuổi rồi sức khỏe thịnh
Sáu giờ chiều ngủ... chẳng đơn sai.
Chẳng
hẹn xuân rồi cũng vẫn qua
Trời
khoe nắng ấm đất khoe hoa.
Thi
nhân xổ bút cầu khang thịnh
Nhạc
sĩ khai cung ước thái hòa.
Bác
“Phú” bỗng nhiên vừa trở lại
Anh
“Bần” lập tức vội lùi xa.
Mai
vàng đào đỏ cùng phô sắc
Nam Bắc Tây Đông vẹn một nhà.
Xưa xửa xưa ngày... rõ tỏng tong
Nghe câu chuyện kể “mượn xà phòng”.
Cuối chiều
anh lính còn xoa được...
Bên suối cô nàng đã cởi
xong...
Thoang
thoảng mùi hương chàng giữ ý
Thẹn thùng ánh mắt ả
khơi lòng.
Chéo chân
khép lại liều... xin tý...
Con cháu bây giờ... hỏi có không...!?
Ới này... cô
gái
miệt Cồn Lân
Em bán sầu riêng với
rượu cần.
Phách trễ ca mùi đâu chậm bến
Chiều tà bước vội hãy nhanh chân.
Tóc mây gió quyện dòng xa vắng
Men lá niềm đan ngõ thật gần.
Tím đỏ ráng
chiều ngây ngất ủ...
Nàng cười bẽn lẽn ý trung nhân.
Bài xướng:
Đời quân ngũ
Mái tóc giờ đây đã điểm sương
Nhớ thời chinh chiến chốn sa trường.
Vực sâu thăm thẳm nhanh chân bước
Đồi núi chênh vênh vượt chặng đường.
Văng vẳng quê nhà nghe tiếng Mẹ
Xa xôi đất khách gọi tiền phương.
Nặng tình non nước đời quân ngũ
Nay đã qua rồi... dạ mãi vương.
Hạnh phúc là khi giữa đổi thay
Bình yên trọn vẹn phút giây này
Ngắm bình minh tới hoàng hôn lại
Thả hết ưu phiền theo gió mây.
Chớp
mắt rồi Xuân lại sắp về
Mịt
mù bến hoặc với bờ mê.
Câu
thơ bập bõm lời giao kết
Chén
rượu chênh chao chữ ước thề.
Mai
đã phô vàng nơi đất khách
Đào
chừng nhuộm đỏ chốn hương quê.
Heo
may thoảng nhẹ bên thềm vắng
Ngắm cánh chim chiều dạ tái tê.
Tàn
Đông thoảng lạnh nhớ thương nhà
Đất
Bắc trời Nam vạn dặm xa.
Nọ
cúc vườn quê buồn thoảng đọng
Đâu
bàng ngõ cũ gió lùa qua.
Làn
may bến nước, sương mờ quyện
Mái
ngói chuông chùa, khói tím pha.
Thấm
thoắt người đi đầu trắng bạc
Chạnh lòng ai kẻ thấu tình ta.
Đón Tết dương lịch 2021.
Mở
hội tưng bừng cả nước ta
Chờ
xuân Tân Sửu đến xông nhà.
Hoàng
Lan trước ngõ vừa bung nụ
Thạch
Thảo sau vườn mới trổ hoa.
Vẫn
đợi đầu Giêng già tặng áo
Hằng
mong cuối Chạp trẻ cho quà.
Niềm
vui phấn khởi mừng năm mới
Đón tết dương này rộn tiếng ca.
Bài xướng:
Mừng
tuổi tám nhăm
(Tặng Vợ yêu)
Cùng
bà nay đã tám mươi nhăm(*)
Tựa
ánh trăng xuân rực rỡ rằm.
Nét
đẹp còn đây mơ tới đỉnh
Tình
yêu nguyên đó mộng lên trăm.
Trải
bao sương gió không buồn nỗi
Vượt
những chông gai chẳng ngại dằm.
Có
thú nào hơn chung hạnh phúc
Ngày ngày con cháu sớm về thăm.
Bài xướng:
Thơ xuân
tặng vợ
Giao
mùa én liệng khắp tầng không
Cảnh
sắc trăm hoa rực rỡ hồng.
Em
cạn chung trà lo lễ tết
Anh
nâng ly rượu tiễn ngày đông.
Nhớ
Xuân ngày ấy mà thương phận
Thấy
đóa Mai xưa những chạnh lòng.
Năm
chục năm trường mưa với gió
Chăn xưa, gối cũ vẫn thơm nồng.
Nghe
nói thơ Đường quả rất hay
Nào
là truyền thống những bao ngày
Hội
Văn chẳng ngó không màng tới
Làng
Trí ít nhìn cũng mấy hay.
Vậy
hỏi luật thi can cớ nỗi
Mà
sao thơ phú mắc cơ này?
Khắp
nơi ca diễn tưng bừng lắm
Ban nọ chức hàng... thực ngán thay!
Bài xướng:
Vừa lên “Chủ tịch”
Vừa
lên “Chủ tịch” hội Thi Đường
Đã
thấy bên làng họ tán dương.
Lọc
cọc xe đầy quyền –
chẳng vé
Lèo
tèo ví rỗng chức –
không lương.
Vào
vai “sếp chữ” bao người mộng
Đến
cửa “nhà thơ” lắm kẻ tường.
Mệnh
chiếu rằng ta người biếng học
Sao còn mắc nợ kiếp văn chương.