Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2021

Chùm xướng họa: ĐỜI TRÂU

  

Bài xướng:

Đời Trâu

 

Xưa giờ cứ nghĩ Khỏe như Trâu

Vắt họ... bao năm vẫn chửa giầu.

Đổi kế nghề nông cày xí nghiệp

Thay đời máy thợ cấy đồng sâu.

Ngô khoai hớn hở lên hàng hiệu

Gạo thóc eo sèo giá ngọc châu.

Ruộng mật bờ xôi thành phố mới

Tan tầm hối hả chẳng nhìn nhau.

Chùm xướng họa: THANH THẢN

  

Bài xướng:

Thanh thản

 

Nhiều tiền lắm bạc chớ khoe khoang

Bả Lợi mồi Danh tớ chẳng màng.

Biệt phủ nhà sang rồi cũng tiệt

Cao lầu xế hộp chết không mang...

Tâm hồn phấn khởi là vui nhất

Sức khỏe bình yên mới trữ tàng.

Đượm nghĩa giàu tình... Ôi tuyệt hảo!

Cuộc đời thanh thản mãi an khang.

Xướng họa: NGHẸN THƠ

 

Bài xướng:

Nghẹn thơ

 

Mắc nghẹn thơ sao bỗng lạc thần

Đề tài năm mới thật phân vân...

Bâng quơ hoa nở không màu tết

Buồn bã tình lan chút sắc xuân.

Chẳng lẽ năm vần còn tử vận

Thực thì bảy chữ vẫn gian truân.

Mùa chưa tươi thắm trên dòng nhớ

Chờ mãi quyên ca khúc hợp quần.

Thứ Năm, 7 tháng 1, 2021

Phúc

 

Chánh niệm thiền tâm chốn Phật đài

Hiện tiền nhân quả rõ không sai.

Tam quy ngũ giới rời nguy khốn

Lục dục thất tình khởi nạn tai.

Gương hiếu Kiền Liên người kính trọng

Hạnh từ Thị Kính sách ghi bày.

Thiên kinh giảng dạy luôn hành thiện

Đời Đạo dung hòa phúc đáo lai.

Tiếng hát Lệ Thu

Hay tin danh ca Lệ Thu trọng bệnh lại thêm nhiễm Cô-vít, nhiều người yêu mến chị đều thầm cầu nguyện cho chị mau qua cơn nguy biến.

 

Canh trường văng vẳng giọng ai ca

Niệm khúc du dương khiến lệ nhòa.

“Tiếng sáo thiên thai” say ý bậu

“Con thuyền không bến” dột lòng ta.

Cung trầm ấm áp đan trìu mến

Nhịp bổng chênh chao dệt ái hòa.

Một kiếp dư âm hoài vọng mãi

Thương người mang nặng nghiệp cầm ca.

Chào Xuân

 

Hơi lạnh len vào cả suối khe

Cuối năm trở gió đợi người về.

Uốn cành mai đẹp nghe thương nước

Hé nụ đào tươi thấy nhớ quê.

Chí nguyện người đi luôn khắc khoải

Tình trường kẻ ở mãi u mê.

Xuân sang chúc tụng nhau tài lộc

Năm mới đoàn viên dạ thỏa thuê.

Thú nhàn

 

Thú nhàn 1

 

Mênh mang trời nước khói lồng mây

Vỗ giấc ngư ông cạn hũ đầy.

Bóng nguyệt âm thầm như muốn đắm

Con thuyền lặng lẽ tựa đang say.

Chiều buông ong bướm thôi vời vẽ

Đêm xuống văn thơ lại đặt bày.

Ngọn gió đi hoang vừa cợt nhẹ

Hương rừng ngan ngát tỏa quanh đây.

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2021

Cảm thán thơ tướng Đặng Dung

“Thời lai đồ điếu thành công dị

Vận khứ anh hùng ẩm hận đa”

(Đặng Dung) 

  

Bài xướng:

Cảm thán

 

Tro tàn ngọn lửa biết về đâu?

Vận hết hùng anh ngậm tủi sầu.

Rồng mạnh cúi đầu kinh lũ tép

Hùm thiêng gục mặt sợ bầy trâu.

Mồi danh đã khiến bao người lụy

Bả lợi làm cho lắm kẻ cầu.

Sự thế chuyển vần hưng lại phế

Ngồi buồn mượn bút cảm vài câu.

Chùm xướng họa: NIỀM XUÂN

  

Bài xướng:

Xuân buồn

 

Những muốn cùng nhau thảo mấy vần

Để mừng năm mới, để chơi xuân.

Tiếc làn sương đục giăng đầu ngõ

Khổ nỗi mưa buồn đọng cuối sân.

Ly rượu đâu say người lữ thứ

Chén tình nào thỏa bút thi nhân.

Đào mai nguyên đó còn trong nụ

Thì chúc cho ai... dẫu một lần.

Chuồn chuồn

 

Nghe tên đã chẳng ở lại rồi

Cánh mỏng đuôi dài có thế thôi.

Đọ sức trời cao cùng nắng đổ

Thi gan đất thấp với mưa rơi.

Xem ngày ẩm ướt bay tà đất

Đoán tháng hanh khô lướt lên trời.

Chăm chỉ nào hơn là dí nước

Nhác lười cũng chỉ ướt phần đuôi.

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2021

Chùm xướng họa: GẶP TIÊN

 

Bài xướng:

Gặp Tiên

 

Chợt thấy Tiên sa xuống cõi trần

Bao chàng quân tử vội dừng chân.

Như mây nhào lộn trên khe suối

Giống sóng luồn chui dưới đá thần.

Đứng lại xem trời còn lưỡng lự

Đi tìm cảnh đẹp thấy phân vân.

Lặng im nép ở bên hồ nước

Chẳng mấy khi may gặp một lần.

Bao nỗi xuân...?

 

Đã mấy xuân rồi ngọt đắng cay...?

Bao chiều nắng đổ những đêm chày.

Tựa dòng sông bạc miên man chảy

Như cánh chim trời mải miết bay.

Thương nỗi nhiều khi khơi tận buốt

Xót lòng có lúc khác chi đày.

Hỏi người nơi ấy đường nhiêu chặng

Thức trắng thâu canh lạc giữa ngày...!

Chùm xướng họa: CHÍN CẢ TRỜI MƠ

 

Bài xướng:

Chín cả trời mơ

 

Nắng đã ươm vàng theo bước chân

Màu mây chuyển hóa rạng tươi dần.

Cây vườn óng mượt phùng hơi tết

Lúa ruộng xanh rờn vượng khí xuân.

Vụ hết mùa qua chờ tống cựu

Năm cùng tháng mãn đợi nghinh tân.

Phòng đơn thiếu nữ mừng thêm tuổi

Khấn nguyện hồng tơ sớm dệt phần.

Chưa già

 

Bảy chục xuân chưa phải đã già

Dẫu rằng đời sống lắm phong ba.

Ngược xuôi trăm chốn không bờ bến

Lăn lộn nghìn nơi chẳng đất nhà.

Bốn mốt bắt đầu nên sự nghiệp

Sáu mươi ổn định thoát can qua.

Tuổi cao nhưng chí luôn kiên định

Thể dục, thơ ca – hóa giải già.

Nịnh vợ

 

Yêu mình số đắc chính là tôi

Chớp chửa giật lôi sét lịm rồi.

Trắng mịn làn da bồng mái tóc

Đen huyền cặp mắt thắm vành môi.

Sâu tình mẫu tử âu chăm dưỡng

Nặng nghĩa phu thê đặng đắp bồi.

Nếu có kiếp sau về trở lại

Yêu mình mãi mãi... chỉ mình thôi!

Chào mừng Đại hội Đảng XIII

  

Xuân về khát vọng ở trong ta

Phố thị nông thôn đến mỗi nhà.

Đỏ sắc cờ sao ngời mọi ng

Xanh màu hạnh phúc đẹp muôn hoa.

Non sông đất nước thề không nhạt

Tổ quốc quê hương nguyện chẳng nhòa.

Tất cả chờ mong ngày thắng lợi

Chào mừng Đại hội Đảng mười ba.

Thi luật

 

Thi luật xưa nay rất vẽ vời

Bao điều ràng buộc muốn phờ hơi.

Niêm sai nửa chữ coi như vất

Đối thất lưng câu kể đã rồi…

Bố cục đừng quên cần chặt chẽ

Nội hàm phải nhớ cấm lôi thôi.

Khai thừa luận kết luôn chu chỉn

Hậu thế nào ai muốn đắp bồi...

Thứ Hai, 4 tháng 1, 2021

Xướng họa: MỘT GÓC YÊN BÌNH

  

Bài xướng:

Một góc yên bình

 

Một góc yên bình nhắc chữ yêu...

Quê hương Đất Tổ thoáng chiều chiều...

Dòng Thao đượm mãi hồn vang biểu...

Suối Gấm vương hoài tiếng vọng chiêu...

Dẫu có thanh thơi lòng cứ diệu...

xa thấp thoáng cảnh khôn điều...

Leo “Lầu kén rể” bên hàng liễu...

Chấp chới thôn làng thũng thẵng kiêu...

Xướng họa: MẤT TRỘM THƠ

 

Bài xướng:

Nhớ Mẹ

(Bài thơ của Hồng Vinh bị người ta lấy trộm).

 

Nghiêng chiều thánh thót giọng ai ngâm

Biển cả dường như cũng khóc thầm.

Nhớ mẹ hôm nào khuyên giữ đức

Thương người thuở ấy bảo gìn tâm.

Ân sâu quảy gánh hằng ghi đậm

Nghĩa nặng oằn vai mãi nhắc ngầm.

Biết trả sao đầy công dạy dỗ

Cho tròn chữ hiếu vẹn... Tình thâm.

Chiều đông xứ người

 

Chiều chợt cô đơn quá thế này

Bạn bè xa ngái lạnh vòng tay.

Tràn ly rượu đắng buồn khôn giãi

Nghiêng tách cà phê thảm khó bày.

Hiên lạnh không người hoa héo rụng

Phòng đơn chẳng khách nhạc sầu lay.

Quê nhà ngoảnh lại mờ sương khói

Chim lẩn trời mây sắp cạn ngày.