Hương
trầm kỉnh Mẹ chốn ngàn bay Nhớ
những thời gian dạ khảm đầy. Buổi
nọ tình khơi thờ thẫn đấy Hôm
nào nghĩa gợi mỏi mòn đây. Miền
quê nỗi khổ ai hoài quấy Cõi
tạm niềm đau khắc khoải dày. Viễn
cảnh an nhàn xa chốn tục Nơi
trần suối lệ phủ đường mây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét