Tới
ở nhà chung chẳng rụt rè, Khen
người “khác họ” diệu kỳ nghe… Vào
thì bước lạ hao nguyên chất, Đến
độ xuân quen nở cả bè. Trước
chỉ riêng mình câu bất tận, Giờ
toàn vị cháu chuyện im re. Cần
cù tiết kiệm siêng thu vén, Tới
ở nhà chung chẳng rụt rè.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét