Phải
buổi khơi lòng đến ngẩn ngơ Miền
du rõ khéo chuyện đâu ngờ. Người
đi mãi bước vùi theo cảnh Chốn
hẹn luôn mời chắp lấy mơ. Nào
sắc nào hoa nào nhắn gửi Mấy
ân mấy nghĩa mấy trông chờ. Tơ
chùng phím trỗi thời khoan nhặt Như
thể mặc đời đến ngẩn ngơ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét