Mải
nhìn con sóng vỗ về đâu Lỡ
bước sang ngang trái nhịp cầu. Bao
nỗi đục trong tràn nẻo vắng Nấy
phen chìm nổi nặng lòng sâu. Trăng
xưa đã vỡ đôi bờ lạnh Bến
cũ còn nguyên một dáng sầu. Lặng
lẽ soi mình con nước bạc Cánh
bèo trôi dạt giữa dòng thâu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét