Bởi
đóa hoa rừng vẫn đượm hương Dù
không đẹp vẻ, sắc khiêm nhường. Âm
thầm dạ để tràn tơ vướng Lặng
lẽ tim sầu trải ái vương. Cũng
tại vì yêu mà nẻo hướng Luôn
còn gởi mộng đến cung đường. Tàn
thu ngập lá vàng rơi ngưỡng Dõi
cảnh đông về lại nhớ thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét