Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 17 tháng 12, 2019

Nỗi lòng xa quê

(Ngũ bộ xa luân)



Khắc khoải đêm trường ở xứ xa
Lòng luôn trĩu nặng với quê nhà.
Âu sầu những tối vì thương mẹ
Não nuột bao ngày bởi nhớ cha.
Cuộc sống muôn bề nên gắng vậy...
Trần gian lắm nỗi phải cam mà...
Tin rằng phận số dần thay đổi
Mãi được sum vầy thỏa chí ta.

Lòng luôn trĩu nặng với quê nhà
Thắc thỏm canh dài nghĩ tới cha.
Hiểu khó lay đời song cũng cứ...
Tường sao đổi thế ấy nhưng mà...
Chừng sai mộng ước đâu vài kẻ
Hẳn lệch mong cầu chẳng mỗi ta.
Thấu để ghìm tâm thời chả tịnh
Đang hoài ảo não buổi rời xa.

Não nuột bao ngày bởi nhớ cha
Vì duyên tại kiếp chịu thôi mà.
Xuôi chiều thượng đế dành cho họ
Ngược hướng ông trời gửi tặng ta.
Xích tụ cùng nơi thời buộc cách
Đưa về một chốn lại điều xa.
Bờ mi ướt đẫm vì trông ngóng
Dạ chẳng hề yên buổi vắng nhà.

Trần gian lắm nỗi phải cam mà
Kế cạnh không tròn hẵng xót xa.
Ngỡ tưởng đầu xuân là cập bến
Nào hay vãn hạ chửa sang nhà.
Câu tình vẫn gửi đều sang thiếp
Tiếng nghĩa đang ghìm vẹn ở ta.
Khổ mỗi thân mình e cố gượng
Đau vì chả thuận ý người cha.

Mãi được sum vầy thỏa chí ta
Niềm vui hạnh phúc ngập căn nhà.
Khi buồn lúc tủi kề anh chị
Buổi ấm hôm nồng sát mẹ cha.
Giũ sạch trầm tư từng bữa vắng
San bằng ủ rũ chuỗi mùa xa.
Vần thơ nốt nhạc như bừng khởi.
Điệu ái dòng ân sẽ mượt mà.

Bình Dương, 15-12-2019.
PHẠM QUANG CƯỜNG


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét