Cánh
hoa khoe sắc giữa chiều buông Mộng trái thơm ngon nặng trĩu buồng. Đóa
ngọc một thời tươi nhụy thắm Nụ
hồng mấy giấc lạnh đêm suông. Tựa
vần thơ lạc xa mùa họa Như
bến sông khuya vắng tiếng xuồng. Tiếc
cả một mùa e ấp nắng Rồi
còn soi bóng giọt sương tuôn…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét