Chẳng
trúc, chẳng mai phận ẩm ương Phong
tư, cốt cách loại thường thường. Đầu
xanh đã trải cơn chìm nổi Tóc
bạc còn mang nỗi vấn vương. Cơm
áo bao lần thương chữ nghĩa Gió
mưa một thuở ngại từ chương. Tuổi
già ngơ ngẩn câu thơ phú Âu
để cùng vui với hội phường.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét