Âm
Rằm tháng Bảy tiết “Vu
Lan” Hiếu
hạnh… Mẹ Cha hưởng Đức ngàn. Huệ
nhãn tỏ soi tường Phật pháp Tuệ
thông sáng rọi thấu nhân gian. Cúng
dường muôn kiếp mừng siêu độ Phúc
đẳng hà sa toại Niết bàn.
Chọn
món văn chương luyện Trí già Say
cùng xướng họa nẻo thi ca. Vần
hay đó kết trong chiều muộn Tứ
mượt đây ươm giữa nắng tà. Đặng
phút hồn nhiên vui vẻ bạn Cho
ngày sảng khoái nhẹ nhàng ta.
Mãn
hạ ta về đón đợi thu Bình
minh rực rỡ xóa mây mù. Sau
vườn quả chín đàn ong lượn Trước
ngõ hoa vàng lũ bướm đu. Sóng
nước Sông Lam làn Ví Giặm Buồm
giăng Cửa Hội điệu Ca Trù.
Mình
đã cùng nhau suốt dặm đường Qua
chiều mưa nắng sớm dầm sương. Vui
khi trên đỉnh tràn hoa ngát Ngán
lúc bờ sâu ngợp nước cường. Còn
nhớ bao ngày say ước mộng Đâu
quên những buổi rực mùa hương.
Tin
rằng dịch bệnh sẽ mau
qua Đem
cảnh bình yên đến mọi nhà. Đất
nước bừng lên xây tháp ngọc Lòng
dân nở rộ trải nền hoa. Cơ
đồ đứng vững theo năm tháng Thế
giới quây quần cạnh chúng ta.
Se se gió lạnh tiết thu sang Tiễn hạ qua
đi kẻo lỡ làng... Mặt nước hồ trong soi ánh nguyệt Lưng trời mây trắng quyện vầng trăng. Long lanh ngọn cỏ cài sương ngọc Xào xạc cành cây rụng lá vàng.
Nửa
vòng trái đất đến bên tôi Các
bạn Cu Ba thật tuyệt vời! Thuở
trước chiến tranh tình hiến máu Giờ
đây đại dịch nghĩa thương người. Tấm
lòng thơm thảo luôn trân quý Chủ
nghĩa nhân văn mãi sáng ngời.
Một
đời vừa tướng lại vừa quan Cống
hiến cho Dân đến sức tàn. Đất
Mẹ quê Thanh ngời đức trải Giang
sơn nước Việt vẹn tình chan. Chín
mươi thọ viết hồng trang sử Một
tiếng quân tô rạng phúc an.
Ngoài
trời thánh thót giọt mưa rơi Có
phải tình Thu đã đến rồi. Hiu
hắt cây xanh làn gió thổi Lững
lờ sông biếc đám bèo trôi. Giai
nhân người đẹp trên lầu gọi Nữ
tú bạn xinh dướicửa
vời.
Tuổi
trẻ vươn lên đã một thời Cho
lòng thanh thản cuộc nhàn thơi. Tòng
quân vệ quốc đền ơn nước Lao
động làm dân giúp ích đời. Bầu
bạn thủy chung tìm lẽ sống Văn
chương nhường nhịn chọn sân chơi.