Bài xướng:
Vô thường
Tóc
đã thôi xanh áo đã nhàu
Ngồi
nhìn bãi bể hóa nương dâu.
Câu
thơ ngẫu cảm khôn chia tủi
Chén
rượu tiêu dao khó hết sầu.
Nỗi
nhớ khi xưa chưa thấy cạn
Niềm
thương thuở ấy vẫn còn sâu.
Bóng
chim tăm cá nơi hồ hải
Tri kỷ đi hoài mãi chốn đâu...?