Sáu
mấy mùa xuân ở với đời
Nay
ngồi nghĩ lại dạ chơi vơi.
Còn
đâu khí thế thời trai trẻ
Đã
hết bình sinh lúc thiếu thời.
Chỉ
muốn tâm can luôn sáng rọi
Từng
mong trí óc phải luôn ngời.
Vui
tươi giải trí cùng con cháu
Cứ khỏe là ta thấy tuyệt vời.
Sáu
mấy mùa xuân ở với đời
Nay
ngồi nghĩ lại dạ chơi vơi.
Còn
đâu khí thế thời trai trẻ
Đã
hết bình sinh lúc thiếu thời.
Chỉ
muốn tâm can luôn sáng rọi
Từng
mong trí óc phải luôn ngời.
Vui
tươi giải trí cùng con cháu
Cứ khỏe là ta thấy tuyệt vời.
Bài xướng:
Vẫn tìm ai
(Ngũ
độ thanh;
Đồng âm vận; Lục
thanh thủ;
Ngũ thanh vận)
Duyên
đành lỡ hẹn bởi tình phai
Đứng
giữa trời mây chợt thở dài.
Bữa
sóng dâng đầy luôn cợt ải
Hôm
rừng xói rộng mãi đùa nai.
Hờn
đau níu giữ đem lòng ngại
Tủi
nẫu chờ buông nhắc dạ cài.
Một
chữ ân nồng mong thỏa ái
Câu thề chẳng đượm vẫn tìm ai.
Có
tụ rồi tan vốn lẽ thường
Sống
đời giả tạm hỏi sao vương.
Cửa
nhà đất cát xoay cơm áo
Danh
lợi tình tiền đắm phấn hương.
Đến
buổi suy tàn thân khổ luỵ
Qua
hồi khóc hận kiếp đau thương.
Ước
chi níu giữ thời gian lại
Hành thiện yêu người đẹp mỗi chương.
Bài xướng:
Sang hè
(Ngũ độ thanh)
Tàn xuân cuốc gọi
chuyển sang hè
Rộn rã cây vườn
trải tiếng ve.
Đã độ thành niên
tròn quả sấu
Theo mùa hợp tháng
trĩu cành me.
Nồm nam tụ thổi
nâng diều sáo
Nắng dịu khi nằm
ngả chõng tre.
Thả tứ du hồn cho
mãi gợi
Môi hồng nũng nịu chốn phòng the!
Viết
nhân có người gọi HV là “nhà
thơ”...
Sống nhờ thơ phú hỏi
nào ai...?
Cũng bởi ham vui
huyễn mộng hoài.
Dăm vận Đường thi
đăng lấy mẽ
Vài câu lục bát nổ
cho oai.
Chưa quên vạn thế
nhân gây quả
Vẫn nhớ ngàn năm mệnh
ghét tài.
Nghiên bút phải
chăng là cái nợ
Ân tình xin chớ để phôi phai.
Bài
xướng:
Lăng thân mẫu Bác Hồ
Ngước lên Đại Huệ
một rừng thông
Những dải bậc
thang tựa lụa hồng.
Rú Nậy ôm sau hình cánh phượng
Sông Lam trải trước
dáng thân rồng.
Đất thiêng ấp ủ hồn
thân mẫu
Dân hiếu tôn thờ đấng
quốc công.
Trăm họ ngàn đời về
viếng mộ
Tâm hương tỏa ngát cả tầng không.
Vui mừng cả hội
đã về chơi
Hẹn mãi tầng cao
hưởng gió trời.
Dõi biển Thùy Vân
làn sóng lượn
Xem hồ Ngọc Thủy
cánh bèo trôi.
Cà phê nghĩa bạn
mơ ngày tới
Nhã nhạc tình thơ
ước nẻo bồi.
Có buổi đầu xuân
cùng gặp gỡ
Đong đầy nỗi nhớ chẳng hề vơi.
Ảnh: Oa Na
Chuyện kể chàng
Khum thuở ấy thường
Phải lòng mến mộ...
ả Ban... thương!
Mẹ cha ép uổng theo Phìa Tạo
Đôi lứa thủy chung giữ Bản Mường.
Gửi chiếc khăn piêu làm kỷ vật
Tìm nàng núi thẳm vãn xuân nương.
Bóng chim cô độc rừng Tây Bắc
Người Thái mê hoa nhắn nhủ thường...
(Vĩ
tam thanh)
Ngừng chơi chợt thấy
khỏe khòe khoe
Mắt mũi lâu nay
nhoét nhỏe nhòe.
Kiếm tứ nhiều khi
đơ đớ đớ
Tìm từ lắm lúc tóe
tòe loe.
Câu thơ xướng họa
oai oài oải
Chén rượu giao lưu
nhé nhẻ nhè.
Mụ vợ thôi bài
quang quác quác
Mai mình lại tiếp nhẻ nhè nhe.
Thắm đượm đào mai
tỏa sắc tràn
Nắng vàng rực rỡ
khắp nhân gian.
Quê hương rộn rã mừng
xuân đẹp
Đất nước tưng bừng
đón tết an.
Nắm bắt thời cơ
thêm vận hội
Xua tan dịch bệnh
khỏi cơ hàn.
Muôn người kết lại
ta chung sức
Cuộc sống yên bình dạ chứa chan.
Bài xướng:
Khai
bút đầu xuân
Khai bút đầu năm
mãi đợi chờ
Trong lòng náo nức
vẫn hằng mơ.
Niềm thương anh
đón nên tha thiết
Nỗi nhớ em đưa cứ
thẫn thờ.
Trí tuệ bao la nhờ
ý tứ
Tư duy sâu sắc viết bài thơ.
Mãi tuôn bút ngọc
gieo vần mượt
Cảm xúc đầy dâng thật chẳng ngờ.
Người xưa phóng
bút giữa trời xanh
Ngọn tháp tinh hoa
Việt(*) kết thành.
Nhắn nhủ hậu sinh
gìn tiết tháo
Chứng minh tiền bối
trọng thanh danh.
Mầm nhân những ước
cây đầy nhánh
Cội phúc hằng mong
trái trĩu cành.
Xót chữ Thánh hiền
mai một mất
Sầu này đâu dễ vẽ lên tranh.
Vừa
rồi, có một hai ACE tranh luận hơi to về bệnh thơ, coi bệnh thơ là luật thơ.
Tôi thấy cần thiết nên đăng lại bài này, mong ACE chưa đọc, nay xin đọc lại để
cùng nhau trao đổi.
Bài
viết này chỉ xin đề cập đến vấn đề: Thử tìm hiểu sự khác nhau, sự giống nhau giữa
các dòng thi pháp, tránh tình trạng đa luận, đa thức, làm cho người mới vào
làng Đường luật phải bỡ ngỡ với câu hỏi đâu đúng, đâu sai.
Đọc
thơ trên mạng hiện nay, tôi thấy phong trào sáng tác thơ luật Đường đang có 3
thi phái,
chúng bình đẳng với nhau như sau:
1- Thi
phái Trần Trọng Kim
Trần Trọng Kim (1883 – 1953) là một học giả lớn của Việt Nam. Ông truyền bá cách làm thơ luật trong “Việt Nam Văn phạm”, NXB Lê Thăng, 1939 – 1940. Dưới đây xin viết tắt là Thi phái TTK. Phái thi pháp này chỉ chú trọng đến 5 luật cơ bản của thơ; đó là:
Bên vườn nụ bưởi với
đàn ong
Tỏa ngát mùi thơm
mãi dịu nồng.
Nắng xõa bờ tre kề
thửa ruộng
Mây sà bãi mía cận
bờ sông.
Vài hôm tới dõi
cành xanh thắm
Mỗi lúc vào xem nhụy
ửng hồng.
Đợi những chùm hoa
vừa mới nở
Tươi ngời rực rỡ trắng từng bông.
Bài xướng:
Hạnh phúc giản đơn
Ân tình đích thực khởi Tâm sanh
Xua vợi khổ đau phép chữa lành.
Buổi Ái yên vui lùa chộn rộn
Lòng Từ kết tụ nối mong manh.
Sống trong chánh niệm lời tao nhã
Khơi rộng trái tim ý nhiệt thành.
Ẩn hiện đâu đây nguồn hạnh phúc
Rõ miền chân lý tỏa trời xanh...
Bài xướng:
Bước chân an lạc
Lữ khách chơi nhà đông thiệt đông
Lặng yên tiếp đón thảnh thơi lòng.
Khổ đau, hiểu biết... nào thanh thản
Hạnh phúc, mỉm cười... chả nhọc công.
Đối mặt thị phi vùi tĩnh tại
Thiền tâm lặng lẽ xả đèo bòng.
Nhớ câu của Bụt: Đâu cần tránh...
Một ý “vô thường” Không – Sắc – Không.
Bài xướng:
Ngày ấy... bây giờ...!
Thuở ấy nhìn nhau
cũng đậm đà
Trong làng đẹp nhất
chị mơ hoa.
Anh thừa tướng mạo
trai làng chọi
Em đủ tơ duyên mái
xóm gà.
Bới đất, tìm sâu
nuôi lũ trẻ
Xơ lông, rũ cánh
đón thân già.
Dòng đời mặn nhạt
vô thường đến
Xót cái thân này... ta với ta...
Kính
tặng một nửa thế giới...
Một nửa giang sơn
kể bóng hồng
Tô hường sử sách rạng
non sông.
Bà Trưng, bà Triệu soi ngời thép
Chị Sáu, chị Quyên rọi ánh đồng.
Mưu lược tài ba
giòn thắng lợi
Kiên cường dũng cảm
rộn thành công.
Trong ngoài êm ấm
phồn trăm họ
Trên dưới hợp hòa vượng tổ tông.
Xuân về gặp gỡ hội
đồng hương
Mừng đón bà con khắp
phố phường.
Phù Việt(*) nơi đi mừng hội ngộ
Vũng Tàu chốn đến dậy yêu thương.
Hương nồng thắm nghĩa
còn lưu luyến
Sắc ngọt say tình
mãi vấn vương.
Họp mặt đầu năm
càng phấn khởi
Niềm vui cùng chúc thọ khang cường.
Tặng
chị em nhân ngày Tám
tháng Ba.
Tháng Ba mồng Tám rộn muôn nhà
Chúc chị em mình vạn
khúc ca...
Ngôn hạnh đoan
trang phồn xã tắc
Công dung hoàn mỹ
thịnh sơn hà.
“Kiên cường bất khuất” nguyên lời Bác
“Trung hậu đảm đang” trọn ý Cha.
Phát triển vươn tầm
vui hội nhập
Vẹn toàn sau trước đẹp dường hoa.