Bài
xướng:
Cứu
thân
Dịch giã hoành hành sống Phúc Âm
Nào ngăn cách biệt cảnh thăng trầm.
Yên bình vĩnh cửu cùng suy
ngẫm
Tĩnh tại tu thiền trí thậm thâm...
Bài
xướng:
Cứu
thân
Dịch giã hoành hành sống Phúc Âm
Nào ngăn cách biệt cảnh thăng trầm.
Yên bình vĩnh cửu cùng suy
ngẫm
Tĩnh tại tu thiền trí thậm thâm...
Còn
vương vấn mãi cảnh nơi nầy
Ngắm
đỉnh cao vời quyện giữa mây.
Lặng
lẽ sương mờ giăng khói mỏng
Âm
thầm ngõ vắng đợi trăng đầy.
Liềm
đau khuyết mảnh khuôn ngà vỡ
Gót
rẽ xa đường mộng ảo bay.
Dẫu
biết hoa tàn hương phải nhạt
Nhiều năm tháng chạnh vẫn mơ ngày...
Bài
xướng:
Thêm một chặng đường
Lại thêm chặng nữa... vẫn cùng đi...
Ba
bảy nấc thang thấy những gì...
Lội
suối trèo non...
Ồ! Lắm bận...
Băng
rừng vượt thác...
Hả? Nhiều khi...
Trong
ngoài êm ấm nào đâu chỉ...
Trên
dưới bình yên cũng bởi vì...
Tay
nắm chặt tay rồi cứ nghĩ...
Đường còn dài ngắn... bến chân quy?
“Chút quà khi đói... gói khi no”
Nào
phải nem công với chả bò.
Nhưng
thật ấm lòng nơi dịch giã
Ơn tình thơm thảo của người cho.
Bài
xướng:
Ngẫm...
Cuộc
sống là bao những muộn phiền
Khối
người bỡn cợt đặng mơ tiên.
Còn
chăng mực thước giàu nhân nghĩa
Đâu
mấy lễ ân nhẹ bạc tiền.
Bất
tín đa ngôn thời cứ phải
Vô
tình hữu ý sóng nào yên.
Khoét
sâu khoảng cách chừng như mặc...
Đong đếm Lợi Danh quấy kẻ hiền.
Bài
xướng:
Nhiệm mầu
Tháng
lại ngày qua bạc mái đầu
Như
thuyền lạc bến biết tìm đâu.
Quay
về tự tánh quy y Phật
Nguyện giải Như Lai nghĩa nhiệm mầu!
(Liên
khúc)
Ta
trở về đây tắm mộng vàng
Sợ
ngày lỡ hẹn đón mùa sang.
Trời
giăng biển biếc mây lơ lửng
Trăng
dõi vườn khuya cỏ mịn
màng.
Mỗi
bước thu đưa hương sắc tỏa
Từng
con đường thả tiếng chiều vang.
Bâng
khuâng nâng bút đề thơ họa
Mà nhớ người thương nét dịu dàng.
Bài
xướng:
Duyên
trần
Tháng
Bảy hai người đợi đã lâu
Quạ đen thả nhịp bắc cây cầu.
Ngưu
Lang hảo
sắc tìm
trâu lạc
Chức
Nữ tầm
tiêu đợi
bến
sầu.
Thuở trước dòng Ngân hòa rốn lệ
Bây chừ mạng Nét tỏ ngàn câu...
Đừng buồn cách trở mình đi phượt
Đỡ phí duyên trần phủi giọt Ngâu.
Mẹ
là tất cả ở trên đời
Mẹ
sánh ơn đầy tựa biển khơi.
Mẹ
vẫn miệt mài quên chẳng nghĩ
Mẹ
luôn thắm thiết ngủ không rời.
Mẹ
hoài dạy dỗ ân dày gửi
Mẹ
mãi mong chờ nghĩa rộng cơi.
Mẹ
đức ngời cao lòng quảng đại
Mẹ đem dệt phúc lớn hơn trời.
Bài
xướng:
Đại
lễ Vu Lan
Dù đi trọn cả kiếp con người
Đức tỏa ân hiền tựa biển khơi.
Có Mẹ còn Cha nhà vững nóc
Ầu ơ khấn Phật vái cùng Trời.
(Bát
láy; Điệp từ láy)
Rộn
ràng giãn cách rộn ràng nay
Thấp
thỏm tràn lan thấp thỏm tày.
Chăm
chỉ thanh trùng chăm chỉ hãy
Nhịp
nhàng sát khuẩn nhịp nhàng ngay.
Mơ
màng hạnh phúc mơ màng đẫm
Thổn
thức bình an thổn thức dày.
Khắc
khoải vì dân đà khắc khoải
Ngọt ngào đất nước ngọt ngào hay.
Hai
chiều nắng đổ bão giăng mưa
Khi
sớm sương sa lúc gió lùa.
Mẹ
cấy đồng sâu thau nước mặn
Cha
lo ruộng cạn lấp ao chua.
Xót
lòng cho lúa thơm hương gạo
Mở
đất mong cây trĩu quả mùa.
Tất
cả vì con nào có quản
Vượt sông sóng cả vững chèo đưa.
Bài
xướng:
Chẳng đợi chờ
Vẫn
biết thời gian chẳng đợi chờ
Đêm
về niệm Phật sáng làm thơ.
Đem
nguồn pháp lạc cùng san sẻ
Vững lái thuyền tâm sớm cập bờ!
Bài
xướng:
Chướng
mắt
Thành
Triệu chốt cầu Bảy Nghĩa qua
Hành nghiêm chỉ thị... “Mặc tao mà...!?”
Nhìn quan thuế cãi lường chăng tá...
Chướng mắt dân lành... kỷ luật nha...!
(Lưỡng đầu xà)
Bài
xướng:
Mừng tuổi bẩy mươi ba
Ba
bảy lâu rồi tới bẩy ba
Già
chưa cứ ước vẫn chưa già.
Viết
câu vẹn nghĩa tròn câu viết
Ca
khúc sâu tình mượt khúc ca.
Điểm
đến giao lưu mời đến điểm
Nhà
sang xướng họa hẹn sang nhà.
Lễ
mừng tuổi mới nay mừng lễ
Ta bạn vui cùng với bạn ta.
Bài xướng:
Đứa con tinh thần
Khắc
khoải canh trường ngủ chẳng ngon
Bài
thơ viết giở ý chưa tròn.
Ngày
còn trăn trở vì ngôn cạn
Tối
lại băn khoăn bởi tứ mòn.
Ôm
bút mơ màng nơi cuối biển
Thả
hồn lặn lội chốn đầu non.
Gom
từng con chữ đầy khao khát
Tác phẩm ra đời một đứa con.
Nhìn lại 60
năm thảm họa da cam/dioxin Việt Nam 10/8/1961 – 10/8/2021.
Bài xướng:
Không thể xoa dịu
Nhớ thảm
họa này
nghĩa trước sau
Sáu mươi năm ấy chửa phai màu.
Tình lang dạ thú mồm vương máu
Diệt cỏ khoanh rừng chước vọng câu...
Chất
độc da cam đừng mãi giấu
Chiến tranh đế quốc vội quên nhàu.
Quê mình lịch sử còn đau đáu...
Di chứng ba đời nhắc thấm lâu...
Nhân những con hổ
chết sau khi kiểm tra, có thể họ sẽ nấu cao khỏi phí.
Chúa
tể sơn lâm tưởng đã đời
Dựa
vào mãnh lực thẳng tay chơi.
Miệng
gầm săn thú dương nanh nuốt
Chân
nhảy vồ mồi thả sức xơi.
Oanh
liệt giữa rừng khi vững thế
Đớn
hèn trong cũi lúc tàn hơi.
Giúp
người tẩm bổ cao gân cốt
Mong cố nên danh hổ một thời..
(Thủ chiết
tự “NHẬT MINH”)
Mến tặng Nhật Minh (Vũng Tàu).
Bài xướng:
Nắng hoàng hôn
Ngày
qua tháng lại viết thơ chơi
Hoa
nụ gì đâu để bướm vời...
Ân
nghĩa trời ban không để mất
Tình
duyên đất hứa chẳng làm vơi.
Mơ
màng xuân ấy sao còn giữ
Im
ỉm thu này cớ thả rơi...
Người
ở phương nào đâu dễ gặp
Hoàng hôn suối chữ đẹp trong ngời.
(Thủ chiết tự “HẢI
CHINH”; Bát vỹ đồng âm)
Mến tặng nhà thơ Lê Gái (Thanh Hóa).
Bài xướng:
Mối duyên tơ
Hiền
hòa phóng đãng quặn yêu thơ
Ải
chiến tình nghiêng những bến bờ.
Im
lặng... người trao thầm nỗi nhớ
Chở
che... bạn níu vượng câu chờ.
Hoa
Thanh Quế... dập dìu... ai nỡ
In
dấu... điệu đàng... Thọ Hạc Mơ.
Nhắn
nhủ người quê rằng: Phố thợ...
Hàm Rồng mãi quyện mối duyên tơ.