Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 1 tháng 5, 2018

Chùm xướng họa: MÙA HOA DẺ



Bài xướng:
Trập trội

Hoa dẻ vàng như những giấc mơ
Hè sang xao xuyến thật không ngờ.
Hương thơm ướp vở từ xưa ấy
Sắc dịu hồn ru đến tận giờ.
Vương vấn ai cài bên kẽ tóc
Bùi ngùi ta vướng suốt đời thơ.
Xa rồi dẫu vắng nơi trời bể
Trập trội(*) là em vẫn đợi chờ.

(*) Hoa dẻ ở quê tôi gọi là hoa “trập trội”, nở vào mùa hè, hoa màu vàng, thơm dịu, cánh mượt, học trò con gái thích cài lên tóc và ướp vào vở.
Mùa hoa dẻ 2018
PHAN TỰ TRÍ (Biên Hòa)



Bài họa 12:
Mơ hoa

Chờ hoa hỏi bướm thỏa lòng mơ
Mơ thấy trăng lên mộng chẳng ngờ.
Ngờ bạn nàng thơ yêu thắm thiết
Thiết tình mây nước đến bao giờ.
Giờ đời tự tại vui thi tứ
Tứ cảnh ung dung vọng tiếng thơ.
Thơ dệt tâm hồn trao lẽ sống
Sống luôn thích hợp kẻo em chờ…

03-5-2018
TRƯƠNG ĐỨC HẠNH



Bài họa 11:
Bông chúp đọi

Đêm nằm thoang thoảng phất như mơ
Chúp đọi(*) hương thơm chẳng thể ngờ.
Trang vở ngạt ngào từ buổi ấy
Vành tim đau đớn đến bây giờ.
Để rồi giã biệt hờn trang chữ
Nên mãi chia lìa tước lệ thơ.
Hoa dẻ đậm đà tình bản quán
Bên quê đằm thắm sắc trăng chờ...

(*) Chúp đọi: Phương ngữ của hoa dẻ.
Quảng Trị, 03-5-2018
NHƯ THỊ



Bài họa 10:
Hoa đậu

Hoa đậu yêu kiều tím ngát mơ
Từng đôi cánh mảnh thật không ngờ.
Tường cao tô điểm từ thu trước
Giậu thấp bao quanh tự thuở giờ.
Sắc đậu quen nhau thời kỷ niệm
Hương tình bén nhị lúc hồn tơ.
Anh yêu mái tóc cài bông ấy
Thầm nghĩ  rằng em sẽ đợi chờ!

03-5-2018
THIÊN HẬU



Bài họa 9:
Hương thơm tình muộn

“Trập trội” tên nghe lạ bất ngờ
Hoa cài mái tóc đẹp như mơ.
Thương mùi thơm dịu, thương từ đấy
Nhớ sắc vàng tơ, nhớ đến giờ.
Vương vấn cả đời vùi kỷ niệm
Bâng khuâng trọn kiếp ghép vần thơ.
Hương thơm tình muộn còn ray rứt
Mãi đọng trong tim nỗi ngóng chờ.

02-5-2018
SONG QUANG



Bài họa 8: 
Hoài niệm 

Bại Hoại hay là Ngọc Trảo(*)
Mùi hoa hàng xóm, ngát đâu ngờ
Quê xưa rảo bước qua từng buổi
Xóm cũ hương đưa quyện suốt giờ.
Mỗi sáng âm thầm người quét lá
Bao chiều lủi thủi kẻ đan thơ.
Xa đưa năm tháng vàng đêm nhớ
Hoài niệm chân mây thuở ngóng chờ.

(*) Loại hoa này ở Huế được gọi bằng 2 tên là Bại Hoại và Ngọc Trảo, mùi hương thơm rất mạnh.
02-5-2018
MINH THÚY 



Bài họa 7:
Hoa dẻ

Trập trội hương thầm ủ ngát mơ
Hè như định mệnh… biết đâu ngờ!
Miền tinh khôi vỡ tương tư ấy
Kiếp nhọc nhằn nêm luyến tiếc giờ.
Áo trắng mênh mông lìa ánh nhật
Mắt sầu quạnh quẽ níu mành thơ.
Trang lòng khắc họa vàng hoa dẻ
Bèo bọt đời trôi, bất tận chờ!

Đồng Nai, 02-5-2018
LÝ ĐỨC QUỲNH 



Bài họa 6:
Họ hẹn chờ

Cuộc sống nhiều khi có bất ngờ
Cái thời sách vở cũng nhiều mơ.
Dưới làn hương dẻ ngồi ưng chuyện
Nên cặp măng tre đến muộn giờ.
Người vui thả sức du tầm đạo
Hoa buồn rủ cánh trốn vào thơ.
Nay về hưởng trọn thời thơm ấy
Giây phút thiêng liêng họ hẹn chờ.

Việt Trì, 02-5-2018
TRẦN NHƯ TÙNG



Bài họa 5:
Móng Rồng

Nhắc nhở dùm ta thuở mộng mơ
Bông vàng điểm tóc tự bao giờ.
Dưới sông Thủy Tú dòng trong chảy
Trên bến Trường Giang nụ Móng(*) chờ.
Nước cuốn trăm chiều nào biết trước
Đời trôi vạn hướng có đâu ngờ.
Nếu như níu ngược thời gian lại
Ước cánh hoa Rồng(*) mãi óng tơ.

(*) Thổ ngữ xứ Thanh gọi hoa này là Móng Rồng.
02-5-2018
THANH HÒA



Bài họa 4:
Ngọc lan ngày ấy...

Một thời tuổi trẻ đẹp như mơ
Khắc đậm trong tim mãi đến giờ.
Nàng đợi người yêu, lòng náo nức
Tóc cài hoa trắng, nét ngây thơ.
Gió đưa dìu dịu hương xao xuyến
Má ửng nôn nao phút ngóng chờ.
Nay ngọc lan già trơ gốc cỗi
Mà tình vẫn đẹp khó ai ngờ.

01-5-2018
SÔNG THU



Bài họa 3:
Thỏa dạ chờ

Nguyện được người sang dựng ước mơ
Nghìn non dặm núi quả đâu ngờ.
Tình xưa bén đến từ khi đó
Nghĩa cũ theo về buổi ấy giờ.
Ánh mắt đăm chiêu thương dáng mộng
Cõi lòng thức dậy nhớ ngày thơ.
Bao năm thiếu vắng vòng tay ấm
Tủi tủi mừng mừng thỏa dạ chờ...

01-5-2018
HƯƠNG THỀM MÂY
GM. Nguyễn Đình Diệm 



Bài họa 2:
Màu hoa dẻ

Hoa vàng nở rộ ngỡ như mơ
“Trập trội” quê tôi đẹp khó ngờ...
Ướp vở gắn đầu từ lúc đó
Hương thơm sắc dịu đến bây giờ!
Trào dâng ký ức say màu dẻ
Xao xuyến nỗi lòng đắm tứ thơ.
Lập nghiệp phương xa hồn để lại
Tình ai ngơ ngẩn mãi mong chờ!

Vũng Tàu, 01-5-2018
TRẦN THẾ DÂN



Bài họa 1:
Hoài niệm...!

Ai đem hương dẻ phả vào mơ...?
Để khiến hồn ta mộng bất ngờ...
Cái thuở hoa vàng ngời mái tóc,
Một thời áo trắng ướp trang thơ.
Trời xa lưu luyến thương màu sắc,
Đất cũ vấn vương nhớ phút giờ,
Ước ngược thời gian về tuổi trẻ.
Ấp chùm Công Chúa thỏa mong chờ...!

01-5-2018
Trúc Lệ TRẦN LỆ KHÁNH

* Kính mời quý thi hữu gần xa cùng vui họa tiếp. Bài họa xong, xin quý vị vui lòng gửi vào địa chỉ e-mail: thoduongluatvungtau@gmail.com – Chân thành cám ơn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét