Thực
tế nào ai đếm nỗi buồn Lệ
nhòa chẳng được chực trào tuôn. Khéo
điều để dạ âu sầu chứa Phải
lẽ nên tranh đắng ngắt luồn. Tiếng
hẹn khơi nồng cùng hẹn tiếng Khuôn
tràn dám vụng kẻo tràn khuôn. Hường
môi cũng bởi nhằm thêm vị Khỏa
lấp niềm riêng chất chứa buồn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét