Tóc
đã phai mầu bởi nắng mưa Trăng
còn mãi đợi phía song thưa. Lời
thương dẫu mấy e không đủ Tiếng
nhớ bao nhiêu cũng chẳng vừa. Dạ
dễ gì quên non nước cũ Lòng
còn mãi nhớ chuyến đò xưa. Thời
gian như bánh xe vô định Giấc
mộng kê vàng đã tỉnh chưa...!?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét