Cứ
ngỡ nhờ thơ nối nhịp cầu Ai
dè mây nước mãi xa nhau. Trời
Nam thu vãn cho lòng nhớ Đất
Bắc đông sang khiến dạ sầu. Khắc
vắng nghe thương người đổ lệ Canh
trường càng xót kẻ rơi châu. Trời
còn thử thách bao lâu nữa Bóng
nguyệt đường xưa đã cũ nhàu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét