Quê
cũ tấc lòng vẫn sắt son Thời
gian dẫu cạn nghĩa không mòn. Xuân
tàn hạ vãn hoa thường héo Tháng
lại ngày qua nguyệt chẳng tròn. Cuộc
thế hoài trông lòng thắc thỏm Đường
trần gắng bước nẻo chon von. Nam
Kha chợt hiểu đời như mộng Lưu
lại chút tình gửi cháu con.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét