Trăng
treo đỉnh núi nhìn sương lạnh Bóng
đổ ngoài hiên gọi giấc nồng. Gió
cũng chần chừ như muốn tỏ Mây
còn lảng vảng tại thèm trông. Xao
hồn mặc khách tràn ly rượu Khiến
dạ tao nhân nổi nhịp cồng. Để
bọn côn trùng kêu rỉ rả Theo
vài tiếng vạc giữa thinh không.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét