Giật
mình ngoảnh lại bóng xuân qua Ngó
sát vô gương có phải là… Tóc
bạc trông xa còn bạc thiểu Da
mồi nhìn kỹ thấy mồi đa. Băn
khoăn chẳng biết chân hay giả Bối
rối không phân chính với tà. Trộm
nghĩ miên man hình trước mặt Lẽ
nào ngữ ấy… lại là ta...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét