Ngày
thường theo lệ lại làm thơ Nghiên
bút tựa như dở ván cờ. Vun
đắp điều chân khi tóc bạc Trau
dồi tính thiện thuở ban sơ. Thương
hoài cuối biển làn mây trắng Nhớ
mãi đầu non bóng nguyệt mờ. Bia
đá trăm năm dường cũng nhạt Đau
đời con nhện mãi vương tơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét