Áo
trắng bao mùa vẫn trắng phau Trọn
niềm hy vọng sưởi tim đau. Trong
thời dịch bệnh không phai sắc Giữa
buổi thiên tai chẳng nhạt màu. Dâng
tuổi thanh xuân cùng tháng cạn Nung
bầu nhiệt huyết với đêm thâu. Bờ-lu thêu dệt tình non nước Thầy
thuốc là em ở tuyến đầu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét