Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2020

Lỡ…



Nắng tắt hoàng hôn phủ xuống đồi
Mây buồn cứ thế nhẹ nhàng trôi.
Chiều buông gió thoảng lòng tê lại
Tối đến sương giăng dạ buốt rồi.
Thuở nọ xa xôi đành lẻ bóng
Bây giờ xích lại vẫn đơn côi.
Hồng nhan bạc phận duyên càng ế
Lạnh giá hờn đông có nẩy chồi…!?

Vũng Tàu, 27-3-2020.
VÕ QUANG CẢNH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét