Mình
đã cùng nhau suốt dặm đường Qua
chiều mưa nắng sớm dầm sương. Vui
khi trên đỉnh tràn hoa ngát Ngán
lúc bờ sâu ngợp nước cường. Còn
nhớ bao ngày say ước mộng Đâu
quên những buổi rực mùa hương. Nỡ
chi tan cuôc cơn hoang dại Rồi
lạc vần thơ nỗi chán chường...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét