Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 3 tháng 8, 2020

Hy vọng

Những ngày dịch bệnh tại Đà Nẵng…



Đà Nẵng bây giờ thật đáng thương
Cách ly phong tỏa biết bao phường.
Nhà hàng đóng cửa e phiền toái
Quán xá buông mành sợ nhiễu nhương.
Thành phố đông vui giờ vắng vẻ
Miền quê náo nhiệt bỗng thê lương.

Vững niềm tin



Có Đảng dẫn đường góp ý hay
Toàn dân đoàn kết chẳng lung lay.
Đánh tan Cô-Vít không lùi bước
Rạng rỡ cờ hồng phấp phới bay.

Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2020

Ngành Y thời Covid



Đội ngũ ngành Y quá tuyệt vời
Sẵn sàng có mặt khắp muôn nơi.
Tâm hồn trong sáng vì nhân nghĩa
Trí não thanh cao bởi cuộc đời.
Mấy bữa quên ăn giờ chẳng nghỉ
Bao lần mất ngủ phút nào ngơi.

Người giữ chức Câu Đương

Nhân kỷ niệm ngày mất của ông bà Đỗ Công Tường, còn gọi là ông bà chủ chợ Cao Lãnh...



Về đây viếng cụ Đỗ Công Tường
Thể phách như còn trong khói hương.
Lập chợ màng chi cơn nắng lửa
Xây làng gửi lại bóng quê hương.
Xót xa đại dịch gieo tai ách
Thao thức ân tình quyện tấm gương.

Vô cảm

(Giao cổ đối)



Tớ cười vô cảm, chủ kêu ca
Mạt pháp k cương? Dấy nệ hà.
To... khóa văn phòng chui lỗ bướm
Nhỏ... lười bổn phận rúc đài hoa.
Chửi bao kẻ ác mồm không chán
Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà(*)

Đọc thơ Đường



Chong đèn giở sách đọc Đường thi
Cõi thế trần gian những nặng vì…
Danh lợi không mong – đời tự tại
Chức quyền chẳng hám – cuộc vô vi.
Người tâm hướng Phật lời sâu sắc
Kẻ ý mơ Tiên tứ lạ kỳ.

Đừng bám theo anh



Mùa đương dịch cúm ở quê nhà
Nàng hỡi.... xin nàng hãy cách xa.
Đợi đến hôm nào êm ả đã
Chờ khi bữa hết lại tìm qua.
Yêu người vạn thuở này chi sá...
Mến bậu ngàn năm dẫu chỉ là…

Xin hỏi...



Kìa em Cô-Vít đã kề bên
Xin hỏi ông anh vướng bệnh nền...?
Huyết áp, mạch vành, hay chạy thận
Tiểu đường, đông máu, có kêu tên...?
Già càng cẩn trọng nên ghi nhớ
Trẻ cũng thức thời chớ mải quên...!

Trở giấc



Mùa sầu đông trắng đã đi qua
Lối nhỏ chiều nay nắng nhạt nhòa.
Bóng dáng người xưa dù vắng vẻ
Cuộc tình năm cũ chẳng phôi pha.
Ngập ngừng gác vắng, chim chao cánh
Lặng lẽ song thưa, khách nhớ nhà…

Nhớ về một thuở



Ngon ngọt nuôi mình gạo xứ quê
Nồng thơm đất mẹ nẻo đi về.
Trăng ngà bạn đợi người bên giếng
Hoa cỏ ta chờ cảnh mái đê.
Áo trắng độ nào hoa phượng nở
Môi hồng thuở ấy nụ đào khoe.

Xướng họa: CHUYỆN TÌNH TRỜI ĐẤT



Bài xướng:
Chuyện tình trời đất

Em kể anh nghe chuyện tuyệt vời
Mối tình vàng đá mãi không vơi.
Trời thương nhớ đất sương gieo hạt
Đất nhớ thương trời nước bốc hơi.
Sáng đợi mây bay đành lặng tiếng
Chiều mong chớp vạch mới vang lời.

Xướng họa: TÌNH BIỂN



Bài xướng:
Tình biển

Tôi muốn hòa mình với biển khơi
Hôn lên bờ cát mãi không rời.
Để nghe vị mặn hòa hơi thở
Để thấy hương nồng quyện sắc môi.
Để tiếng gió gào dù lạnh lẽo
Để tình say đắm chẳng phai phôi.

Chùm xướng họa: BUÔNG LỜI ÁI DIỆU



Bài xướng:
Buông lời ái diệu
(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)

Biển đã hằng mơ dụ bóng thuyền
Buông lời ái diệu phủ cành duyên.
Ngày xuân kẻ vọng luôn dồn ước
Bến hạ người xin mãi trải nguyền.
Giữ trọn mùa thương chờ đức cả
Cơi đầy tiếng hẹn hưởng tình yên.

Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2020

Nghẹn lời



Đeo đẳng chi hoài Cô-Vít ơi?
Tại mày mà khắp chốn chơi vơi.
Á Đông khốn khổ than lầm đất
Âu Mỹ tang thương lệ ngập trời.
Triệu kẻ sa cơ xơ xác mướp
Muôn nhà thất nghiệp rớt mùng tơi.

Thơ vui đề ảnh

Thơ vui đề ảnh.



Xướng họa: Ế ẨM


Bài xướng:
Ế ẩm...

Dịch tràn... gieo rắc lắm tai ương
Ngần ngại… em ngâm tứ luật Đường.
Quý bạn... nằm chơi nhà... đọc sách
Thương mình... ghé lại quán... mua tương.
Bởi vì Cô-Vít ngầm đe dọa
Hay tại nàng Thơ vụng chán chường.

Thứ Năm, 30 tháng 7, 2020

Xướng họa: TƠ LÒNG



Bài xướng:
Tơ lòng

Mở trang giấy trắng hoạ vần thơ
Nghe điệu Nam Ai lỗi nhịp chờ.
Trầm bổng ngân nga hoà sợi nhớ
Nhặt khoan thánh thót động vườn mơ.
Cung thương cung đợi – Cung xao xuyến
Khúc hẹn khúc yêu – Khúc thẫn thờ.

Xướng họa: THUYỀN ĐƠN



Bài xướng:
Thuyền đơn

Đơn thuyền lạc lõng biển mênh mông
Ráng nhuộm làn xanh bỗng ửng hồng.
Thả giữa dòng trôi nhìn sóng động
Thương bờ bến chạnh tủi niềm trông.
Chìm trong nắng ngã mơ vòm cổng
Nghĩ chuyện ân rời níu khoảng không.

Trở canh



Bên đời khắc khoải dạ hoài mong
Duyên kiếp trăm năm nợ chất chồng.
Chạnh nhớ xuân đầy tươi mắt biếc
Ngùi thương gió lạnh nhạt môi hồng.
Năm hò bảy hẹn – chôn buồn tủi
Chín đợi mười chờ – giấu ngóng trông.

Xướng họa: NHÂN VĂN

Tặng người tôi hằng quý mến.



Bài xướng:
Nhân văn

Tấm lòng rộng mở vốn trường sinh
Nghĩa cử nhân văn sống hết mình.
Giúp lỡ... quay về nương bến ngộ
Dẫn lầm trở lại giác bờ minh.

Thứ Tư, 29 tháng 7, 2020

Trải mơ ngời

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Hoàng hôn trải dịu chỗ chân đồi
Ráng đỏ buôn chiều lặng lẽ phơi.
Dõi giọt sương mờ giăng phủ lối
Nhìn con sáo nhỏ liệng tung trời.
Muôn màu ánh rạng tình êm gởi
Một khắc ân nồng nghĩa cả khơi.