Bão
về vần vũ buổi đầu đông Mưa
gió đìu hiu lạnh cõi lòng. Xót
kẻ không nhà cay đắng bủa Thương
người thiếu gạo thảm sầu đong. Từng
nghe nhân thế giờ vô cảm Đã
thấy cao xanh vốn chẳng sòng. Thơ
dẫu ngàn trang đâu khả dụng Đầy
trời mây kéo xám mênh mông...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét