Vất
vả mà sao mãi cứ nghèo Hẳn
chừng con cháu chúng ăn theo. Ruộng
chăm lắm thứ mình người bón Thuyền
chở bao nhiêu một bác chèo. Có
phải hoang tàn nên mới kiệt Hay
là phung phí tất ra keo. Ông
cha dạy kiệm cần liêm chính Cuộc sống chân chu chớ bọt bèo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét