Nhân
sinh mờ mịt quá người ơi! Tham,
vọng, sân, si,... sự rối bời. Tây
Trúc, Niết Bàn sương khói phủ Thiên
Đàng, Thượng Uyển gió mưa rơi. Khổng
khuyên nhập thế nêu danh phận Phật
bảo xuất gia thoát nợ đời. Sống
đã chẳng ham sao có “Thích” Ngu
hiền vạn thuở cứ chơi vơi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét