Tìm kiếm Blog này
Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018
Nhớ đông
Gió mưa lạnh lẽo nhớ đông sầu
Những nỗi niềm riêng biết gửi đâu.
Thuở đó tình như cây phủ núi
Mà nay nghĩa tựa nước qua cầu.
Thơ văn chẳng khó tường cao thấp
Lòng dạ dễ gì đoán cạn sâu.
Ai đã bỏ quên lời thệ ước
Cho người ly khách lại rơi châu.
Phú Mỹ, 14-12-2018
NGUYỄN HUY VỤ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét