Xa
quê từ thuở tóc còn xanh Thấm
thoắt hôm nay đã lão thành. Mộng
chẳng đẹp, bao lần thổn thức Năm
canh trằn trọc, giấc chưa lành. Cánh
chim lưu lạc tình xao xuyến Thân
hạc la đà phận mỏng manh. Ngày
ấy bây giờ còn vọng mãi Lòng
ta rạo rực…! “Khúc quân hành”!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét