Nghiêng
chiều hạ tới mãi tơ vương Trăn
trở từng đêm suốt dặm trường. Gió
ngủ im lìm mưa dỗi giận Mây
sầu lặng lẽ nắng hoài thương. Chốn
này kẻ đến mà sai hướng Phương
ấy người đi vẫn lạc đường. Nếm
trải canh tàn tâm khắc
khoải Quay
về mở lối đẫm màn sương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét