Mưa
rơi ướt lạnh cả hồn tôi Lá
rụng cành nghiêng nát bóng chồi. Chen
giữa dòng trong bao vẩn đục Tìm
nơi giọt đắng chút tinh khôi. Mây
đen sôi sục khua trời dậy Nước
bạc mênh mang thả sóng dồi. Róc
rách mãi chi rầu nỗi đất Cho
tình ai đó bọt bèo trôi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét