Lửa
phượng trên cây đã thắm mầu Se
lòng quyên giục suốt canh thâu. Thời
gian khiến nỗi thâm quầng mắt Năm
tháng làm cho bạc mái đầu. Rượu
uống dễ gì vơi nỗi nhớ Thơ
làm chẳng thể bớt niềm đau. Bút
nghiên những muốn ngừng cay đắng Một
kiếp nhân gian trải lắm sầu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét