Tìm kiếm Blog này

Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Huy Vụ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Huy Vụ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 6 tháng 4, 2021

Quay về Bến Giác

(Tiệt hạ)

 

Thơ không người đọc ngẫm thì ra…

Trích cú tầm chương cứ tưởng là…

Cố ý gò câu nào biết họ…

Vô tình ép chữ rõ ràng ta…

Ham danh kiểu đó coi chừng sẽ …

Huyễn mộng như ri biết chẳng thà …

Một sớm vô thường nghe Phật nhắc…

Quay về Bến Giác để ngàn hoa…

Văn tế mình

Thương TS Bóng Tà Dương – Bùi Nghiệp.

 

Điếu văn viết sẵn để cho mình

Chẳng bận người đời trọng với khinh.

Kính Chúa một lòng tròn đạo nghĩa

Yêu Thơ đôi ngả vẹn nhân tình.

Tâm trong chẳng kể sang hay tiện

Đức sáng đâu nề nhục với vinh.

Sách chửa in xong mà vội vã

Tìm về nguồn cội đấng anh minh.

Chủ Nhật, 4 tháng 4, 2021

Mượn cõi thơ chơi

Cảm ơn bác Lê Giao Văn.

 

Rượu uống về nhà mới kịp say

Cái duyên nghiên bút chứa chan đầy.

Quảng Nam mảnh đất tình sâu thẳm

Phú Mỹ con người nghĩa ngất ngây.

Nét chữ tâm tư thường tỏ rõ

Câu thơ cốt cách dễ phơi bày.

Một đời hồ dễ tìm tri kỷ

“Mượn cõi thơ chơi”(*) tạm kiếp này.

Thứ Sáu, 2 tháng 4, 2021

Cạn lời

 

Sông đời con nước lặng lờ trôi

Nguồn đức ngàn xưa đã cạn rồi.

Thế thái đen thui nào khác mực

Nhân tình bạc trắng tựa như vôi.

Nịnh thần trơ trẽn buông liêm sỉ

Chí sĩ quay lưng chẳng đắp bồi.

Nghiên bút khó lòng khuyên quỷ dữ

Đến ngày mạt pháp cũng đành thôi.

Thứ Ba, 30 tháng 3, 2021

Cảm xúc tháng Ba

 

Rực trời sắc đỏ gió đong đưa

Xuân đã đi rồi hạ đến chưa?

Mỏi gót tha hương dường chẳng ngán

Mòn chân viễn xứ vẫn không chừa.

Lập lòe đom đóm thương ngày cũ

Lấp lánh trăng vàng nhớ thuở xưa.

Bất chợt trông mầu hoa gạo nở

Cố hương yêu dấu ngỡ như vừa…

Thứ Hai, 29 tháng 3, 2021

Dư đồ

 

Ngó bức dư đồ dạ xốn xang

Phải rằng lịch sử đã sang trang.

Biển Đông nỗi hận trùm bao dặm

Ải Bắc niềm đau phủ mấy hàng.

Nhớ mãi Gạc Ma bầm sắc máu

o quên biên giới trắng màu tang.

Biết bao tuấn kiệt quên thân xác

Tô thắm ngàn năm áng sử vàng.

Cột điện cảm thán

 

Một mình gánh đủ thứ trần ai

Dây nhợ tùm lum đủ ngắn dài.

“Khoan cắt bê tông” ra sức dán

“Bán sang nhà đất mặc lòng đai.

Ngừa thai bao tốt… nghe mà ngán

Đặc trị vô sinh… thế mới hài.

Đen trắng đỏ xanh như váy đụp

Mặc trời mưa nắng sắc khôn phai.

Thứ Sáu, 26 tháng 3, 2021

Xướng họa: NGƯỜI THƠ

 

Bài xướng:

Người thơ

 

Bỗng thương những kẻ suốt ngày thơ

Lẩn thẩn mà chi tổ mắt mờ...

Viết lắm nhân tình càng ghẻ lạnh

Đăng nhiều thế thái vẫn buông lơ.

Tiền khô chấp nhận điều cay đắng

Bạc hẻo đành mang nỗi hững hờ.

“Bảo giám Minh Tâm” nào kẻ đọc

Cớ gì... nhện cứ mãi giăng tơ...!?

Thứ Năm, 25 tháng 3, 2021

Chùm xướng họa: LỠ...

 

Bài xướng:

Gái lỡ...

 

Muốn đi nhưng lại… ngại sang đò

Thích ấm cơ mà chẳng khéo co.(*)

Khắc quạnh thân côi sầu dáng nguyệt

Canh thâu bóng lẻ tủi thân cò.

Ngàn duyên lại lỡ đành duyên hẩm

Muôn số sao đành chọn số Mo.(**)

Bà Nguyệt ông Tơ nào giúp nổi

Ân tình đâu phải thứ đem cho.

Thứ Tư, 24 tháng 3, 2021

Chùm xướng họa: THƠ MÌNH

 

Bài xướng:

Thơ mình

 

Đọc xong té ngửa… đúng thơ mình

Vỡ lẽ... vì sao họ bảo khinh...

Càng viết đường danh càng tắc tịt

Mãi đăng ngõ lợi mãi im thinh.

Phải do thích chửi quân nhăng nhít

Hay tại thường moi sự bất bình.

Không nhẽ từ nay nên bỏ bút

Thôi ngừng trêu chọc lũ âm binh.

Thứ Ba, 23 tháng 3, 2021

Chùm xướng họa: COI CHỪNG

 

Bài xướng:

Coi chừng

 

Ai nào biết trước dại hay khôn

Những chuyện chưa thông chớ thổi đồn.

Cợt giễu cô Ba tình bét hạng

Thêu thùa cậu Tứ ái đầu môn.

Đưa tin thất thiệt e hư tiếng

Viết chữ gian sai dễ hỏng hồn.

Thi sĩ làm bài nên thận trọng

Coi chừng khẩu nghiệp bởi ngoa ngôn.

Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2021

Xướng họa: CÓ MỘT LOÀI HOA

 

Bài xướng:

Hoa Xấu Hổ

 

Bao người phẩm giá chẳng bằng hoa

“Xấu Hổ”(*) cái tên rõ thật là…

Gặp cảnh sắt se mi khép lại

Thấy điều ngang trái móc chường ra.

Nhiều ông ghế bự lòng phơi ác

Lắm kẻ ngôi cao dạ nhiễm tà.

To miệng giảng rao điều đạo lý

Ai dè nhân cách lại thua hoa.

Thơ khó đăng

 

Có những bài thơ thật khó đăng

Bởi e đang cụ hóa ra thằng...!?

Sắp tròn hoa giáp thân còn mạnh

Dẫu ngót lục tuần sức vẫn hăng.

Nẻo đạo khai tâm âu chẳng kém

Đường tu giác ngộ dễ ai bằng.

Mới hay tuổi tác không quan trọng

Viết chỉ mong lòng bớt giá băng.

Thứ Sáu, 19 tháng 3, 2021

Siêu nhiên

 

Râm ran tít chuyện Võ Hoàng Yên

Vạn thứ chung quy cũng bởi tiền.

Kết lão lang băm âu bị dở

Tin chàng thợ cắt(*) có mà điên.

Ba hoa múa mép lừa người tốt

Khoác loác khua môi gạt kẻ hiền.

Giữa lúc lòng tin đang bát nháo

Tục phàm bỗng chốc hóa siêu nhiên.

Sân lòng

 

Sân lòng hoa rụng tả tơi bông

Mắt lệ thương ai lại đẫm dòng.

Đất khách khói sương mờ mịt sóng

Quê người mây nước nhạt nhòa sông.

Nâng ly trà sớm mong tình đượm

Nhóm ngọn lửa khuya ước nghĩa nồng.

Sực tiếng chuông chùa xa vọng lại

Người từ ngàn dặm nhớ ta không...?

Thứ Tư, 17 tháng 3, 2021

Xướng họa: KHEN và CHÊ

Sống sao cho thỏa lòng người,

Ở rộng người cười, ở hẹp người chê.


 

Bài xướng:

 

1. Chê

 

Bị mấy lời chê mặt đỏ bừng

Phen này thơ phú chắc là ngưng.

Thi Đường, thi mãi mà không đặng

Lục bát, lục hoài chẳng thấy ưng.

Đã hết mê phong cùng đắm nguyệt

Còn đâu mặn muối với cay gừng.

Tẽn tò lòng dạ đêm hoang hoải

Chữ nghĩa đời rằng dở mới cưng.

 

TX Phú Mỹ, 17-3-2021.

 


2. Khen

 

Được lời khen giỏi dạ thêm ưng

Cái món Đường thi quyết chẳng dừng.

Bệnh lỗi kiềng ra nghe méo miệng

Luật niêm níu lại thấy oằn lưng.

Giờ đây kiết cú đâu chi ngại

Mai mốt vinh hoa cũng chẳng chừng.

Mới biết hư danh như thuốc phiện

Đà này tiến triển chắc rồi tưng.

 

TX Phú Mỹ, 16-3-2021.

NGUYỄN HUY VỤ

 

 

Bài họa:

 

1. Chê

 

Lời chê... khấp khởi dạ tưng bừng

Xin cảm ơn người chê... nỏ ngưng.

Chê đúng... sửa sai hoài sẽ đặng.

Chê lầm... nghĩ ngợi mãi rồi ưng.

Hỡi ai chê tớ... mây vờn nguyệt

Thì tớ chê ai... vị ngấm gừng.

Mỗi bận nghe chê lòng ch oải

Chê... mình tự sửa... thế  cưng.

 


2. Khen

 

Bạn hữu khen tài... chớ vội ưng

Lời khen... ngẫm lại... hão nên dừng.

Khen sai... họa đến... đừng vui miệng

Khen đúng... tâm bình... nhớ sửa lưng.

Hợp cảnh khen thầm anh chớ ngại

Dối lòng khen bậy bác coi chừng.

Chữ Danh vốn hão huyền... khen vọng

Khen ảo... vô thường... chấp sẽ tưng.

 

Vũng Tàu, 17-3-2021.

HÀN NHUỆ CƯƠNG

 

 

Bài cảm:

Tâm bình

 

Khen Chê vốn dĩ chuyện muôn đời.

Cứ dưỡng Tâm bình sống thảnh thơi

Tiếng bổng khen rồi... sinh ngã mạn

Câu buồn chê vãn... lại “đâm hơi”.

“Thịnh – Suy” tĩnh tại, thiền lặng ý

“Còn – Mất” vô ưu, chết để lời.

Để gió cuốn đi”... thầm học Đạo

Muộn phiền chỉ gánh nỗi đau thôi...!

 

Vũng Tàu, 17-3-2021.

CẨM PHÚ

 

 

Bài cảm:

Chẳng ngại khen chê

 

Chẳng háo lời khen chẳng ngại chê

Văn thơ như một lối đi về...

An nhiên giống hệt làn hơi thở

Thanh thản tựa hồ ngọn gió quê.

Giận kẻ vầy tan vừng dương ấm

Thương ai rao bán ánh trăng thề.

“Lập thân tối hạ…”(*) lời xưa trỗi

Bẻ lái cho thuyền vượt bến mê...

 

(*) “Lập thân tối hạ thị văn chương”: Lập thân thấp (hèn) nhất ấy văn chương. Viên Mai.

TX Phú Mỹ, 17-3-2021.

NGUYỄN HUY VỤ

 

* Trân trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng vui họa tiếp.

Thứ Hai, 15 tháng 3, 2021

Chẳng thà...

(Đối xứng)

 

Ta nhớ em và em nhớ ta

Hoa chờ bướm lại bướm chờ hoa.

Chứa chan my ướt my chan chứa

Nhòa nhạt lệ sa lệ nhạt nhòa.

Khúc dạo đàn ngân đàn dạo khúc

Ca hòa giọng trỗi giọng hòa ca.

Ngóng trông hoài vọng hoài trông ngóng

Thà chẳng biết nhau biết chẳng thà.