Khai bút
Học thói lề xưa lại nối vần
Đặt bày khai bút đón xuân tân.
Miệt mài xướng họa câu thơ luật
Ngật ngưỡng giao lưu chén rượu trần.
Dẫu có mòn nghiên hằng giữ thiện
Cho dù hết mực vẫn gìn chân.
Đeo danh đuổi lợi chi cho mệt
Có đức tự nhiên hưởng phúc phần.
Đọc “Ông Đồ” cảm tác
Nhớ cảnh ông Đồ thuở phố xa
Mực tàu giấy đỏ đã phôi pha.
Ham danh bỗng thấy lời văn nhạt
Hám lợi thành ra nét chữ nhòa.
Đạo lý muôn nơi dần cạn mạt
Luân thường khắp chốn sắp tiêu ma.
Mấy ai còn đoái câu nhân nghĩa
Dẫu nước đang trong buổi thái hòa…
Kém chi ai...
Xuân về đầy ngõ kém chi ai...
Bút lại ti toe xổ mấy bài.
Tống cựu đưa bừa dăm chén đắng
Nghinh tân cắm đại một nhành mai.
Cây duyên tuổi trước còn thưa trái
Gốc hạnh năm nay hẳn phát tài.
Lại muốn lên non tìm Quỷ Cốc
Cậy ngài bấm độn đúng hay sai.
Nụ
Xuân
Mở lòng cho nụ nhớ đơm bông
Để cánh hoa thương tỏa sắc hồng.
Phía đó dường đang đầy tuyết lạnh
Nơi này sao chẳng có mùa đông.
Chưa quên bến vắng con đò đợi
Vẫn nuối triền sông vạt cải ngồng.
Xuân đã ngập tràn trên đất Mẹ
Hỏi người năm cũ có về không?
Tự bạch tuổi năm mươi sáu
(Vui đầu năm)
Năm sáu năm xưa xứ nhãn lồng(*)
Thọ Bình xóm một nảy ra ông....
Tân Dân khắp chốn nghe kinh hãi(**)
Phủ Khoái mười phương thấy phập phồng.
Bày đặt rượu chè chơi chữ ngạo
Vẽ vời nghiên bút viết thơ ngông.
Tuổi xém lục tuần còn kiết cú
Vẫn giữ y nguyên thói bốc đồng.
(*)
Giống nhãn đặc sản Hưng Yên.
(**)
Quê tác giả ở thôn Thọ Bình, xã Tân Dân,
huyện Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên. Ngày xưa các cụ có câu: “Chơi với Tân Dân
không mất gân cũng mất gót...”
Tuổi năm mươi sáu
Năm mươi sáu chiếc lá bàng bay
Phủ Khoái quê xưa có một tay.
Chữ nghĩa dở dang mà mà thích viết
Văn thơ vớ vẩn lại ưa bày.
Nửa đời dong duổi vàng con mắt
Một kiếp luân trầm trắng cả tay.
Trăng gió kho trời dường bất tận
Cứ chơi xả láng cạn rồi đầy...
Xuân Mậu Tuất
2018.
NGUYỄN
HUY VỤ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét