Thế
sự bao phen luống nghẹn ngào Vô
tình lời ác hóa thành dao. Thơ
che uẩn khúc ghim sầu trỗi Bút
ứa niềm riêng nín mực trào. Những
tiếng thề xưa giờ buốt lạnh Bao
điều ước cũ bỗng chênh chao. Chiều
nay mây tím bay về xứ Một
cánh diều ai khiến ruột bào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét