Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 18 tháng 6, 2020

Ngậm ngùi



Lặng lẽ trông chiều tím biển khơi
Bờ xa vẳng lại tiếng ru hời…
Quay tìm lối mộng đang mờ thẳm
Chỉ thấy ân tình đã cạn vơi.
Ảo não hồn thu chờ vạt nắng
Trầm ngâm bóng hạc ở phương trời.

Ướt…



Ướt áo nhau rồi buổi đón em
Ướt bờ vai nhỏ lúc bên rèm.
Ướt khăn tay mỏng thêu hoa lá
Ướt tóc sương nhàu tạc mắt đêm.
Ướt dép sóng đôi mòn lối cũ
Ướt triền sông vắng cạn lời mềm.

Thơ Đường Đất Việt



Thi Đường xướng họa mãi vang xa
Tiếp bước cha ông… lớp trẻ già…
Cả nước bảo tồn thơ tích cổ
Toàn dân gìn giữ vốn tinh hoa.
Ngàn năm tỏa sáng trong trời Việt
Muôn thuở trường tồn giữa đất ta.

Mừng tuổi bố vợ



Chúc mừng tuổi cụ chín mươi hai
Trịnh tộc – Đào gia, phúc trải dài.
“Đừng bảo, xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua, sân trước một nhành mai”.
Một đời dạy học trồng cây đức
Mấy kiếp tu nhân phát lộc tài.

Xướng họa: GẶP TRẦN THOẠI NGUYÊN



Bài xướng:
Gặp Trần Thoại Nguyên

Ao ước lâu rồi – gặp Thoại Nguyên
Cùng chung giọng Quảng mến nhau liền.
Nhớ thời Đà Lạt đầy hoa mộng
Thương buổi Sài thành lắm đảo điên.
Cốc rượu hàn huyên – do định mệnh
Câu thơ giao cảm – ấy tiền duyên.

Kiếp tha phương



Tha phương đành sống kiếp lênh đênh
Một mảnh thuyền đơn, nỗi... bập bềnh.
Khi lặn trong rừng sâu bát ngát
Lúc bơi ngoài biển rộng mông mênh.
Mặc mưa đẩy – thủy triều lên xuống
Kệ gió lay – triền sóng dập dềnh.

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2020

Đào hang chuột



Cái nghề bắt chuột vạch tìm hang
Đầu cúi chổng mông tựa kiến càng.
Gái dạng chân chèo đưa bẫy tới
Trai quỳ gối hạc cắm xiên sang.
Nước phun tràn trựa đường vào chính
Khói phụt mịt mờ lối thoát ngang.

Xướng họa: THU SANG



Bài xướng:
Thăm bạn

Nắng trải đồi cao óng ánh vàng
Đường về quê bạn bước thênh thang.
Qua hồ bán nguyệt sen thơm ngát
Tới núi cô Tiên cúc dịu dàng.
Đây cảnh đào nguyên chim hót vọng
Kìa nơi hoa thắm bướm vờn sang.

Đợi thu sang



Bâng khuâng ta đợi bóng thu sang
Mong sớm hè đi kẻo lỡ làng...
Dưới lẵng sen tàn hương thoảng ngát
Trên cành ve lặng tiếng còn vang.
Cúc khoe nhụy thắm phơi nhành biếc
Lá rụng vườn xưa điểm sắc vàng.

Chùm xướng họa: PHẬN HẨM

Thơ đề ảnh.



Bài xướng:
Phận hẩm

Mải úp nơm tre giữa nắng nồm
Ngoảnh lưng cò vạc mổ cua tôm.
Siêng năng đỡ bữa ngừa khi ốm
Cần mẫn nào ngờ mệt sớm hôm.

Tương phùng



Đất Tổ thân yêu của chúng mình
Vui ngày hội ngộ với Phù Ninh.
Thất ngôn cao hứng, tôi ngâm vịnh
Bát trầm ngâm, bạn đọc bình...
Kết nối tao nhân hòa xúc cảm
Sẻ chia mặc khách kết giao tình.

Miền quá vãng



Sau bấy phong ba dạt bước đời
Theo dòng vô thức trở về nơi...
Cung đường một thủa dần quên tuổi
Góc phố không tên chợt nhớ người.
Đếm lá phiêu du chiều gió hẹn
Nghe buồn luân lạc tiếng đêm rơi.

Đến Vũng Tàu



Hè về hẹn đến Vũng Tàu thôi...
Du lịch nơi đây quá tuyệt vời.
Bến Đá, Hải Đăng,… lên ngắm cảnh
Bờ Kè, Bãi Trước,… ghé ngồi chơi.
Với em nhàn tản đường ven núi
Cùng bạn lang thang phía cuối đồi.

Học làm thơ



Chẳng dám theo đòi thơ với ca
Biết dăm ba vận thế thôi mà…
Đường thi đối luật niêm chưa sõi
Bát cú treo vần tứ chẳng ra…!?
Nghĩa mẹ sớm hôm đèn với sách
Ơn thầy phúc đáp bảng cùng khoa.

Suy ngẫm



Đời người ngắn ngủi lắm ai ơi…!
Sướng khổ vui buồn thoải mái chơi.
Bạc ác làm chi gieo chướng nghiệp
Luân hồi báo ứng gặp ma trơi.
Lợi danh oán hận xin đừng bới
Tình ái tham sân cũng chớ khơi.

Suối cạn



Suối cạn khô rồi… bạn thấy chưa
Không lo cấy hái khổ cho chừa.
Vườn trên ngó bộ đâu còn nước
Ruộng dưới trông thì chỉ đợi mưa.
Lắm chị lòng đau vì tiếc bưởi
Nhiều anh dạ xót bởi thương dừa.

Dõi bóng



Dõi bóng mờ xa khuất nẻo đường
Đau người ở lại chốn quê hương.
Chiều phai lá đổ triền hiu quạnh
Ngõ gợi niềm mơ ánh lịm hường.
Lặng lẽ xuân thì qua cứ đợi
Âm thầm tuổi hạc mãi còn vương.

Xướng họa: TÔI VỚI HUYNH



Bài xướng:
Tôi với Huynh
Tặng bạn thơ…

Tôi với Anh chung bước hẹn thề
Đã từng cùng đếm ngón tay tê...
Tha hương, thân lấm như hòn đá
Bỏ xứ, thơ còn tựa đất quê!
Ếch nhái – gào trăng mà khổ lắm
Vành khuyên – gọi nắng nhớ thương ghê.

Nhớ Hè



Tháng Sáu qua mau lại hết Hè
Sắp tàn cánh phượng xác hồn ve.
In hình sắc trẻ vườn thơ ấu
Nhớ bóng ngày xanh tuổi cặp kè.
Tiếng trống âm vang như tạm nghỉ
Sân trường vắng lặng ngỡ còn e.

Xướng họa: LẼ ĐỜI



Bài xướng:
Lẽ đời

Đôi đường chẳng nệ lúc ba mươi
Sướng khổ trăm năm vẫn khóc cười.
Mộng thắm duyên hồng do ý gạn
Tay chàm mắt trắng bởi tâm khơi.
Rời sông vẩn đục đâu chờ tuổi
Đến biển tìm trong chẳng kén khơi.