Một
chiều ngó lại dấu chân côi Cơm
áo phong sương bạc tóc rồi. Nghiên
bút gom vào dăm chén đắng Văn
chương góp lại mấy ly bôi. Công
danh cũng tựa làn mây nổi Sự
nghiệp nào hơn mảnh giấy bồi. Bạn
cũ mất còn...
ai đó tá Tháng
ngày viễn xứ lạnh lùng trôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét