Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2019

Mẹ



Mẹ ấp tình thương đến mọi người
Mẹ bằng núi cả lẫn trùng khơi.
Mẹ lay trí huệ rời tăm tối
Mẹ dệt càn khôn thắp rạng ngời.
Mẹ vẫn hiền hòa như suối mát
Mẹ càng ấm áp dẫu ngày vơi.

Vừa đuổi... vừa xây...

Ngày 18-8 vừa qua, Việt Nam đã lắp đặt thành công chân đế giàn khoan dầu khí nặng 14000 tấn tại khu vực bãi Tư Chính, do tập đoàn liên doanh Sao Vàng Đại Nguyệt thực hiện cùng các đơn vị có liên quan. Nhìn hình ảnh đang hạ thủy, năm con tầu ngả về năm hướng, như là ngôi sao vàng năm cánh trải rộng giữa vùng biển chủ quyền nước ta mà lòng thấy tự hào. Vậy thơ rằng:



Vừa đuổi, vừa xây sách lược hay
Sao Vàng Đại Nguyệt đứng nơi này.
Thềm khơi vị thế không dao động
Cột mốc chủ quyền chẳng chuyển lay.
Nước lớn hung hăng vòi bạch tuộc
Lòng sâu sừng sững dáng rồng bay.

Chuyện phú bần...



Ta Bà chao đảo bởi kim ngân
Lúc chết còn lo chuyện phú bần.
Mộ Mẹ người nghèo cây cỏ dại
Mồ Cha kẻ khá đá hoa vân.
Miền âm mà thấy y miền tục
Cõi Phật sao nghe giống cõi trần.

Đọc Tản Đà vận văn



Chữ tài chữ mệnh mãi sầu a...!
Tạo hóa đùa chi cụ Tản Đà.
Thi sĩ tủi hờn ghen Ngọc Thỏ
Trích tiên đầy đọa nhớ Hằng Nga.
Thơ buồn quẫn bách đời cơm áo
Văn ế lênh đênh nỗi cửa nhà.

Xướng họa: DẤU XƯA



Bài xướng:
Dấu xưa

Hạ nhớ về thăm lại Vũng Tàu
Lâu rồi mình chẳng biết tin nhau.
Biển xanh, trông tựa thời xanh tóc
Sóng bạc, dường như buổi bạc đầu.
Núi vẫn nghiêng mình ôm gió lộng
Trăng còn ngả bóng rọi canh thâu.

Vô đề



Đâu đó thu phong tiếng rộn ràng
Đây, ngoài dặm khách trước mùa sang.
Bàn tay năm ngón nghinh thời cuộc
Cái chữ trăm năm hẹn đá vàng.
Gói cả tâm hồn trong lặng lẽ
Nghe từng phím lá giữa mênh mang.

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2019

Tự sự...

Gửi các bạn thơ của tôi.



Bữa ni buồn quá bậu mình chơi!
Chân cẳng sưng đau nhức quá trời.
Hẹn bạn về sông đành lỗi hẹn
Mời em xuống biển phải khoan mời.
Nhân sinh lão bệnh vô thường ấy
Thế sự thăng trầm hữu hạn ơi!

Duyên hết



Mộng tàn đừng nuối tiếc chi thêm
Như lá mùa sang rụng kín thềm.
Sen đã phai mầu đường hạ vắng
Cúc vừa khoe sắc lối thu êm.
Đá cương nhất khoảnh vì thân cứng
Nước mạnh vô song bởi tính mềm.

Chùm xướng họa: MANH



Bài xướng:
Nẫu một manh
(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)

Mỗi bận đi về cảnh vắng tanh
Là cơn uất giận nổi tam bành.
Sương mù xõa lại bên gờ cửa
Cỏ nhẹ lay vờn chỗ mái tranh.
Bạc bẽo cây tình kia lả nhánh
Đìu hiu gốc nghĩa nọ rơi cành.

Lối thu xưa



Lá vàng rơi phủ kín đường xưa
Giấc mộng Hoàng Lương cứ ngỡ vừa…
Hỏi đá vọng phu sao mãi đợi
Rằng châu hợp phố đã về chưa?
“Rượu bên bạn quý ngàn ly thiếu
Thơ vắng tri âm nửa chữ thừa”(*)

Thứ Ba, 20 tháng 8, 2019

Lối chơi vơi



Em giờ đã tận cuối dòng sông
Cảnh vật kia ơi phải hạ hồng?
Một bóng trăng tà trôi lặng lẽ
Hai bờ cỏ úa trải mênh mông.
Chân sầu mãi kiếm lời xa vọng
Mắt lịm dần theo bước mỏi gồng.

Sông đêm



Đêm tàn nguyệt tỏa sáng ngoài song
Độc chiếc thuyền đơn thả giữa dòng.
Vẳng tiếng khua chèo xua cõi mịch
Hòa âm gió lộng đến bờ trong.
Buồn vì ngõ ấy giờ lu ảnh
Chạnh bởi tim này đã xám đông.

Hoa tím

(Thơ viết cho cháu)



Mực tím vương đầy áo cháu tôi
Gợi bao kỷ niệm thuở xa vời.
Thương màu phượng vĩ nao nao rụng
Nhớ cánh bằng lăng thổn thức rơi.
Nghiên bút lòng ông hằng ước vọng
Sách đèn đời cháu chớ buông lơi.

Ngày về



Biền biệt bấy lâu, đã đến ngày
Người về phơi phới cánh chim bay.
Đông qua trắng xóa mầu băng dậy
Xuân đến hồng tươi ánh nắng đầy.
Hẹn hạ nồng nàn vui phượng cháy
Chờ thu đằm thắm ấm mai gầy.

Chửa tan mơ



Ta còn mỗi đó mấy vẫn thơ
Giữa lúc nhân gian quá hững hờ.
Xóm láng gần xa đều lạnh nhạt
Trong ngoài trên dưới thảy buông lơ.
Thi Đường chỉ khiến người ta ngán
Lục bát tổ cho chúng họ ngờ.

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2019

Bao giờ gặp nhau...?



Từ độ mình về cách biệt nhau
Lòng thu vời vợi trái tim đau.
Lạnh lùng bến nước trơ nhành liễu
Xơ xác vườn trầu lặng bóng cau.
Kẻ bước cùng trời phơi nắng đổ
Người đi cuối đất gội mưa nhàu.

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2019

Thu về



Mây ngàn xõa tóc đợi chờ thu
Vọng tưởng ngày nao gió đã gù.
Tiếng huyễn tai kề êm để dụ
Tim mềm dạ ngấm đẫm còn ru.
Âm thầm nhớ tủi rơi dòng lũ
Ủ dột buồn thương vướng cõi mù.

Tư Chính – Biển Đông



Tư Chính – muôn người dõi mắt trông
Giàn Đê-Ka(*) rực đỏ cờ hồng.
Dân Nam giữ đảo xây thềm lộng
Cướp biển đưa tàu ép mạn tông.
Chẳng phải ao nhà sao khuấy bậy
Không là đất Chiệc dám chơi ngông.

Tự sự



Năm này tuổi Ngọ sáu mươi lăm
Sức khỏe còn hăng đủ xứng tầm.
Ai đó về già hay ngớ ngn
Mình đây đến lão vẫn chưa hâm.
Làm thơ sở thích hoài mong ước
Xướng họa niềm vui mãi nguyện thầm.

Thơ luật Đường



Bảy chữ tám dòng tưởng dễ chơi
Động vào mới biết mệt phờ hơi.
Thằng con vẫn kháy hoài công bố
Mụ vợ lại than phí cả đời.
Mấy bận đã toan rằng bỏ xó
Đôi lần hằng tính sẽ buông lơi.