Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2019

Chuyện hai người

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Rõ chuyện hai người ủ giấc mơ
Lều tranh khói phủ lẫn sương mờ.
Nương trầu đổ dáng như vòng nhợ
Trảng liễu nghiêng mình tự áng thơ.
Mộng bởi duyên hồng luôn vẫn nhớ
Mừng nên phận ấm cũng đang chờ.

Chùm xướng họa: BẾN XƯA



Bài xướng:
Bến xưa

Bồi hồi ngắm dải nước xanh trong
Cảnh cũ người xưa thấm cõi lòng.
Bởi bến không quên lời ước hẹn
Nên thuyền vẫn nhớ nỗi chờ mong.
Vi vu gió thổi dù nhiều hướng
Mải miết sông trôi chỉ một dòng.

Miền Trung



Nắng hạn khô cằn lúc rét hanh
Cuồng phong thịnh nộ chốn quê lành.
Trời tuôn đất lở đau lòng lũ
Gió giật mưa dồn khổ mái tranh.
Góp sức hòa chung manh áo mặc
Đồng cam sẻ nửa miếng cơm dành.

Ảo tưởng



Mèo con soi bóng rõ con mèo
Meo méo... nghe rồi rõ méo meo.
Trợn mắt dương oai loài mắt trợn
Trèo cau hống hách giống cau trèo.
Lẹo lươn quen thói phường lươn lẹo
Leo nói công thần gã nói leo.

Thú trần



Thong dong tiêu hết thú dương trần
“Phong nguyệt tình hoài”(*) giục bước chân.
Mặc lá thu rơi chừng mấy bận
Thây băng giá phủ dẫu bao lần.
Cả đời an phận ngồi ngôi chủ
Suốt kiếp thủ thường giữ chức dân.

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2019

Chùm xướng họa: MỔ MẮT



Bài xướng:
Tạm nhìn một con mắt

Một mắt mổ xong đã sáng rồi
Đằng kia chỉ có một phần mười.
Nhìn đời há phải hai bên nhỉ?
Ngắm cảnh nên chăng nửa mí thôi!
Phường phố cười chê đành mặc kệ,
Xóm làng trách móc cũng đành nguôi.

Tiếng Thầy



Vẫn thấy trong nguyên một tiếng Thầy
Bên trò bên bạn nói gì đây!
Kìa nhành phượng đỏ khoe màu nắng
Đây bóng sân trường rợp sắc mây.
Bước tới vườn xanh hoa nở rộ
Tìm vào bục giảng phấn rơi đầy.

Đông hờn

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Đông hờn lạnh giá giỡn hồn ai
Hẹn cảnh chờ bên ngõ phố dài.
Bởi nghĩa chưa đầy cay buốt lại
Do tình chẳng trọn xót buồn đai.
Niềm mơ phủ níu lần sương trải
Nỗi nhớ trùm vây chuyện kẻ cài.

Xướng họa: HỎI CÒN CHI?



Bài xướng:
Hỏi còn chi?

Bỏ mặc ngoài tai chuyện thị phi
Buông tay nhắm mắt hỏi còn gì?
Thơ văn coi tựa ba trò hão
Sống thác cầu bằng một chuyến đi.
Vẫn học Như Lai không thị sắc
Dám theo Lão Tử thuyết vô vi.

Viết "mỹ lục thanh"



Khởi lối thơ Đường mỹ lục thanh
Đủ âm trọn ý chữ giăng mành.
Gửi hồn nối nhịp từ thêm mãn
Trải dạ khơi luồng tứ mãi sanh.
Huyễn hoặc câu quèn nghiên chẳng khoái
Vẩn vơ ngữ mọn bút sao đành.

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2019

Chuyện ở đời

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Ơn đền nghĩa khảm nhớ người ơi!
Chớ hão đừng gian phận nửa vời.
Bận ngỡ êm đềm bao ngả đón
Hôm sầu nhạt nhẽo mấy lần chơi.
Mờ tâm ném bạc đen rằng đỏ
Nhiễu hệ vời quan bẩn phán ngời.

Lên núi Thị Vải

Kỷ niệm hai bạn già gần 70 tuổi, theo chân các em lên núi Thị Vải tổ chức sinh nhật Đoàn.



Bạn già thở dốc dõi nhìn theo
Một đám đàn em mãi cố trèo.
Vạt áo ướt đầm vui tiếng hát
Đôi vai trĩu nặng bước chân reo.
Đèo cao chung sức xua gian khó
Dốc đứng kề vai vững mái chèo.

Ánh mắt đối ngoại

Thơ đề ảnh.



Hữu hảo chi đây hỡi Khiết Trì…?
Bạn vàng, bốn tốt... nỡ quên đi.
Nam Quan vẫn đó hoài xê dịch
Tư Chính còn đây hãy bỏ ghì.
Chớ tưởng bò to thành bá chủ
Đừng mong rồng nhỏ chịu cu li.

Đời cò



Lặn lội thân cò với gió sương,
Gian lao vất vả cảnh khôn lường.
Bao ngày nắng đổ chờn vờn mộng...
Những tháng mưa dầm chới với vương!
Nước ngập đồng sâu sầu lận đận,
Lưới vây bẫy đặt tủi đoạn trường.

Chùm xướng họa: NHỚ NGƯỜI...



Bài xướng:
Nhớ người...

Bỗng nhớ ai người đợi ngã tư
Thầm yêu trộm nghĩ nửa chần chừ…
Phong trần nếm trải tròn niêm tự
Lặng lẽ dâng trào đối ngẫu thư.
Không nợ lời duyên nào dám hứ
Chửa quen tiếng hẹn lẽ đâu từ...

Chẳng cút côi

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Ở chốn quê nghèo giữ mộng thôi
Nhà tranh cảnh tịnh cuối non đồi.
Trên ngàn ngọn gió êm đềm thổi
Phía cảng con thuyền lặng lẽ trôi.
Liệng những ươn hèn hay cản lối
Ngừng bao huyễn ảo cứ vây chồi.

Xướng họa THÚ NHÀN



Bài xướng:
Thú nhàn

Tuổi già biết hưởng thú nhàn thơi
Được thế là hơn nhất ở đời.
Mơ ước phồn hoa nhiều lận đận
Mải mê danh lợi lắm chơi vơi.
Trăm năm rồi nữa theo về đất
Vạn sự là thôi trả lại trời.

Bụi phấn



Bụi phấn còn vương mãi tới nay
Bút son ghi đậm tháng năm dài.
Giữa dòng nét chữ nguyên màu mực
Bục giảng đâu rồi một thuở say.

Thức...



Đợi mãi sao mà chẳng hết đêm
Sao thưa nguyệt khuyết lửng lơ thềm.
Chỉ mỗi anh ngồi nơi góc cửa
Dây đơn sợi nhớ dệt khung rèm.

Ừ thôi...



Ừ thôi thế nhé đoạn trường ơi!
Ta gánh đau thương thế đủ rồi.
Đã biết nhân tình xanh tựa lá
Lạ gì thế thái bạc tày vôi.
Bút nghiên khác mấy gùi xơ mướp
Thơ phú hơn chi mảnh giấy bồi.