Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 20 tháng 7, 2021

Chùm xướng họa: CẢNH GIÁC

 

Bài xướng:

Cảnh giác

 

Dịch bệnh lan tràn... ít chỗ chơi...

Ngày qua, mắc mới biết bao người.

Sài Gòn giãn cách nhiều con phố

Hà Nội khoanh vùng một số nơi.

Chính phủ họp bàn ra chỉ thị

Toàn dân đoàn kết lắng nghe lời.

Mai ngày hết sạch loài Cô-Vít

Đất nước thanh bình trải gấm phơi.

Chùm xướng họa: NỖI NIỀM

 

Bài xướng:

Đợi...

(Ngũ độ thanh)

 

Giãn cách mây rồng hẳn tạm xa

Làm sao có thể được chung nhà.

Giò lan trước cửa chừng ra nụ

Chậu cúc bên thềm đã trổ hoa?

Vẫn mộng đêm nào trăng thổn thức

Còn mơ buổi nọ gió la đà.

Bên trời nhạn ngóng về phương cũ

Bến phải ngưng thuyền vẫn đợi nha...!

Chùm xướng họa: CHUNG TAY CHỐNG DỊCH

 

Bài xướng:

Dịch giã

 

Sài Gòn vật vã họa lan xa

Dịch bệnh muôn nơi khổ những nhà.

Ấy chợ đầy dây rào kẻ tới

Kia đường lắm trạm xét người ra.

Băn khoăn việc hiếm đau lòng trẻ

Ảo não tiền khan buốt dạ già.

Chữa trị ngành y cùng dốc sức

Mong ngày khẩn cấp sớm rồi qua.

Thứ Hai, 19 tháng 7, 2021

Không thể nào quên...!

Chuyện về cô giáo năm xưa có chồng là liệt sĩ...

(Kỷ niệm Ngày Thương binh – Liệt sĩ 27-7)

 

Không thể nào quên...!

Tháng 7 về lại nhớ anh hơn. Tôi nhớ lại những kỷ niệm xưa. Những năm tháng không thể nào quên. Khi cuộc chiến tranh chống Mỹ diễn ra ác liệt, chồng tôi (Đ. H. I.) là giáo viên Cấp 3, xếp bút nghiên lên đường đi chiến đấu. Lúc đó (năm 1972) con gái còn rất nhỏ. Tôi nhớ mãi hình ảnh anh lúc ra đi: bước thanh thản, hồ hởi và rất vui vẻ như không hề lưu luyến điều gì. Lúc đó tôi cảm thấy chạnh lòng... về sau mới hiểu anh làm thế để vợ con, gia đình khỏi buồn.

Chùm xướng họa: TỰ TÌNH

 

Bài xướng:

Tự tình

 

Vẫn nhích lên dần đỉnh bách niên

Lần theo gót Phật kết duyên thiền.

Tài sơ tiến thoái qua bao cuộc

Đức bạc thăng trầm đã mấy phiên.

Chẳng quý phường gian dù lắm của

Hằng yêu kẻ sỹ dẫu khan tiền.

Điều tâm vượt khỏi vòng danh lợi

Để sớm đi vào cõi tịnh nhiên...!

Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2021

Chùm xướng họa: LỠ CÂU THỀ...

  

Bài xướng:

Lỡ câu thề...

 

Ngày đi hẹn nhắc mãi câu thề

Bóng giặc tan rồi... trở lại quê.

Dẫu lửa binh đao còn bốc cháy

Rằng anh chiến sĩ lại quay về.

Hòa bình đỏ thắm hoa tràn ngõ

Thống nhất hồng tươi ngói rợp đê.

Mấy chục năm rồi duyên bóng quế

Rừng sâu núi thẳm... lỡ câu thề...!

Xướng họa: CHIỀU QUA BẾN SÔNG THAO

  

Bài xướng:

Chiều qua bến sông Thao

 

Xuôi dòng cuộn chảy nỗi buồn vơi

Khấp khởi ngày nao đọng cuối trời.

Lặng lẽ sông bồi nguyên đất mới

Âm thầm bạn gửi những niềm tươi.

Hỏi người năm ấy chăng còn đợi

Nhớ bậu ngày xưa hẳn vẫn cười.

Sóng tận cuối nguồn e xoáy khởi

Vương đầy kỷ niệm... học trò ơi...!

Biển động

 

Biển động triều dâng sóng dập dồn

Thương bờ bãi quạnh trước hoàng hôn.

Nghe dòng nước vỗ vang ghềnh đá

Ngắm bóng chim bay ẩn giữa cồn.

Dạ luyến lưu nhìn tâm xúc động

Hồn xao xuyến chạnh cảnh sinh tồn.

Còn khao khát mộng yêu đời sống

Gió bão tơi bời vẫn cố bươn...

Hoa mộng hồn thơ

 

Hồn thơ bát ngát tỏa hương trinh

Sưởi ấm cho đời mãi vượng vinh.

Gắn kết đời xây tình thắm thiết

Hòa chan nghĩa nối bạn chung tình.

Trót yêu... yêu mãi không chao đảo

Rằng mến... mến rồi chẳng oán than.

Lỗi số đa tình đừng trách phận

Vận đời hoa mộng đẹp lung linh.

Sài Gòn chống dịch

 

Đã mấy hôm rồi phải cách ly

Sài Gòn chống dịch diệt Cô-Vi.

Nhà nhà giãn cách kiêng giao tiếp

Phố phố ngăn ngừa hạn chế đi.

Góp sức ba miền không sợ khổ

Kết lòng cả nước chẳng lo chi.

Năm K” thực hiện, tiêm phòng đủ

Chiến thắng Rô-na... có ngại gì...

Thứ Sáu, 16 tháng 7, 2021

Tại Cô-Vi

 

Suốt mấy hôm nay chỉ ở nhà

Canh ngồi tựa cửa để dòm ra...

Tay ôm điện thoại nghe rần nóng

Mắt gí màn hình thấy rộ hoa.

Sáng cạn ly trà không bạn ghé

Chiều tàn chén rượu hổng ai qua.

Nhiều khi cũng thấy hơi buồn tẻ

Bởi tại Cô-Vi mới thế mà...!

Thương lắm Vũng Tàu

 

Vũng Tàu! Thương lắm Vũng Tàu ơi...!

Dịch dã càn vây... dạ rối bời...

Bãi tắm đìu hiu sầu biển quạnh

Nhà hàng vắng vẻ nẫu tình ngơi.

Mong ngày rạng rỡ thường tươi mới

Nguyện ánh bình minh mãi sáng ngời

Ý chí kiên cường không khuất phục

Khoanh vùng dập ... cũng tàn thôi...

Thu rồi đấy

 

Thu sớm về... Ôi những ngỡ ngàng

Còn đâu sen ngó sắc hương mang.

Trời xanh thăm thẳm mây lơ lửng

Sóng biếc lăn tăn gió khẽ khàng.

Dạo bước thời gian từng tiếng vọng

Theo dòng kỷ niệm suốt âm vang.

Nhớ xưa trong nắng chiều thơ mộng

Ta đã cùng ai... nhặt lá vàng...

Gạt bỏ ưu phiền

(Nđthanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)

 

Nay buồn lặng lẽ trốn vào thơ

Gạt bỏ phiền ưu bớt thẫn thờ.

Gửi những lời êm hoài ước nguyện

Tô từng nét đậm mãi tìm mơ.

Ngày đang quạnh quẽ trời u ám

Ngõ đã đìu hiu bóng mịt mờ.

Đắm cảnh âu sầu nhanh gục ngã

Đan vần dệt tứ dẫu còn ngơ...

Thứ Năm, 15 tháng 7, 2021

Chùm xướng họa: CHÀO NGÀY MỚI

 

Bài xướng:

Chào ngày mới

 

Dệt mấy vần thơ chúc mỗi ngày

Trao từng ý đẹp, những lời hay

Cầu mong đại dịch mau tan biến

Hạnh phúc reo vui suốt tháng ngày!

Chùm xướng họa: VÔ THƯỜNG


 

Bài xướng:

Xả...

 

Ôm lấy làm chi cái “nợ trần”

Chữ Danh Lợi ấy chỉ phù vân.

Của giàu đâu gọi người sang quý

Tay trắng n kêu kẻ khốn bần.

Hữu phúc tồn lai nên tấn chức

Tận duyên sở tại phải hoàn dân.

Nhớ hành nhân nghĩa cùng liêm chính

Xả hết âu lo ở cõi trần...

Chùm xướng họa: THỦ THỈ

 

Bài xướng:

Thủ thỉ

 

Thủ thỉ trong lòng được mấy câu

Vẫn còn nguyên vẹn mối duyên đầu.

Hương trầm trước mộ xua sương lạnh

Ngọn lửa trong tim đốt mạch sầu.

Trúc hát như lời anh gọi trước

Thông reo tựa tiếng bạn thưa sau.

Thu sang... sẽ trở về thăm nhé...!

Chuyện của chúng mình đã hết đâu.

Nhắc nhau...

 

Nhắc nhau tuân thủ chớ quây quần

Để giữ yên bình... mọi giới tuân.

“Mười sáu” thực hành khuyên chị hãy...

“Năm K” chỉ thị nhắc anh cần...

Ngồi yên trước máy cùng lên mạng

Giãn cách trong nhà giữ lấy thân.

Tiêm vắc-xin ngừa cho đủ mũi

Tình thơ xướng họa khỏe vui mần.

Chùm xướng họa: TỊNH THIỀN

 

Bài xướng:

Tịnh thiền

 

Mỗi sáng điềm an để tịnh thiền

Hương trời hít thở dạ bình yên.

Càn khôn tỏa ngát mùi thanh đạm

Tuế nguyệt dần vơi nỗi muộn phiền.

Kích hoạt cơ bền thân mạnh khoẻ

Thông hành lực vững chí hòa kiên.

Rèn tâm định ý lòng vô nhiễm

Sắc mãi hồng tươi bởi vị thiền.

Thiên thần áo trắng

 

Dưng mà nhịp sống ngỡ ngừng trôi

Dõi bóng hoàng hôn chạnh hỏi trời?

Dịch phát cao tràn lan ngả lối

Cơn bùng lớn dậy nhiễm miền nơi.

Âm thầm kẻ sợ nguồn lây tới

Lặng lẽ người xông nẻo chống phơi.

Mệt mỏi không màng... lo cứu chữa

Thiên thần áo trắng tuyệt vời ơi...!