Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 11 tháng 2, 2020

Dịch Cô-rô-na



Dịch phổi lây sang lãnh thổ ta
Đến từ Vũ Hán Cô-rô- na.
Khẩu trang bịt miệng ngăn tà quỷ
Bột giặt rửa tay chặn ác ma.
Nhà nước ra quân lo chống lại
Nhân dân cảnh giác để phòng xa.

Soi gương



Giật mình ngoảnh lại bóng xuân qua
Ngó sát vô gương có phải là…
Tóc bạc trông xa còn bạc thiểu
Da mồi nhìn kỹ thấy mồi đa.
Băn khoăn chẳng biết chân hay giả
Bối rối không phân chính với tà.

Thứ Hai, 10 tháng 2, 2020

Đại dịch Cô-rô-na phú



Hỡi ôi...!
Từ đất Trung Hoa
Đến quê Vũ Hán.

Cô-rô-na mặc sức hoành hành
Đại dịch cúm ngang nhiên khuếch tán.

Chưa rõ nguyên nhân
Đã thành quốc nạn.

Bệnh lan nhanh từ Á sang Âu
Dịch truyền thẳng qua làng đến bản.

Nước Trung Hoa chao đảo, chục t đô rơi rụng tiêu tan
Tỉnh Hồ Bắc ngả nghiêng, trăm triệu người hoang mang chán nản!

Hay – Dở

(Ngũ độ thanh; Nhị bát điệp; Độc vận)



Nó ngẫm ta bàn sự dở hay
Cho rành thứ dở gợi lời hay.
Dù hay nghĩ dại thì đâm dở
Dẫu dở tan đần lại hóa hay.
Cõi thế kia vừa hay chợt dở
Anh hào nọ mới dở liền hay.

Vi-rút En-Co-Vi



Xôn xao dịch bệnh nghĩ mà kinh
Vi-rút lây sang xứ sở mình.
Bình tĩnh đề phòng không thể sợ
An tâm cảnh giác chẳng hề khinh.
Tiệc tùng nhộn nhịp thôi hăng hái
Đình đám rình rang miễn nhiệt tình.

Tịnh tâm



Ba đào dậy sóng phủ trùng khơi
Biết cõi trần gian chỉ tạm thời.
Giữ được tâm bình yên ả lối
Rời xa thế sự thản nhiên đời.
Trăm điều nghĩ cảnh thêm mà rối
Vạn thứ tùy duyên, giũ để lơi.

Đợi chờ



Ân nồng tỏa đượm dệt vần thơ
Cách biệt dài lâu vẫn đợi chờ...
Ủ mạch niềm thương cùng nhịp thở
Ru dòng nỗi nhớ với lời mơ.
Tình duyên vạn thuở cầu không nhạt
Hạnh phúc ngàn năm nguyện chẳng mờ.

Ta và Xuân



Ta vẫn còn xuân chửa thấy già
Sớm ngày tưới tỉa nụ cùng hoa.
Văn chương loáng thoáng đường thi họa
Khúc nhạc rung rinh điệu vũ hòa.
Chăm chút vườn ươm dường khoái chí
Say sưa rượu đế nhắp vui a...!

Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2020

Vọng hoa



Từ hôm xuống tỉnh mãi chưa về
Em đã quên rồi gạo nước quê?
Thôn xóm đưa lời: Em bỏ cội
Thầy u nhủ tiếng: Nó theo nghề…
Mà nay lối bản tràn hoa lạ
Vẫn đó cau vườn khép nhụy khuê.

Tết – Xuân Canh Tý

(Thủ nhất thanh; Độc vận)



Tết chào Canh Tý đón mùa Xuân
Tết mến bao người hứa đợi Xuân.
Tết mãi khơi tìm duyên phận mới
Tết hoài nhớ hẹn nghĩa tình Xuân.
Tết mong hạnh phúc về trăm nẻo
Tết điểm thanh bình tới vạn Xuân.

Sự màu nhiệm

Ai biết thơ Đường hẳn nhớ bài thơ “Hoàng Hạc lâu” của Thôi Hiệu. Thơ đề trên lầu Hoàng Hạc nổi tiếng đó giờ càng gợi nhớ bởi nó gắn liền với địa danh Vũ Hán, nơi mà con virut corona nảy sinh rồi hoành hành làm thế giới điên đảo.

Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du…

Dịch thơ:
       Hạc vàng đi mất từ xưa
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay.
(Tản Đà dịch)


Hình ảnh đẹp đẽ của hạc vàng một đi không trở lại gợi nỗi hoài trong mỹ cảm văn chương, nhưng nếu vận vào chuyện thời sự với thân phận những người đi tránh nạn dịch bây giờ có lẽ niềm thương nhớ cố hương đang dằng dặc trên mọi nẻo đường. 

Chùm xướng họa: MÙA ĐẠI DỊCH



Bài xướng:
Ngành Y trong đại dịch

Từng ngày đại dịch cúm siêu vi
Bộc phát bùng lên mạnh tức thì.
Đã giục muôn nơi tình bác ái
Luôn cần mọi chỗ đức từ bi.
Và bao cống hiến tuy bình dị
Để những hồi sinh đến diệu kỳ.

Chúc mừng sinh nhật thi sĩ Diệp Bình

Tặng nhà thơ Nguyễn Bình Diệp nhân dịp kỷ niệm Sinh nhật lần thứ 68.



Say vần...

Say vần thơ luật nét thư sinh
Bình Diệp – Bút danh ấy Diệp Bình.
Nhà giáo một thời thương lớp trẻ
Người thầy lắm bận trải xuân thinh.
Đường thi khéo họa năm vần nghĩa
Lục bát thầm gieo vạn chữ tình.

Phúc Lộc Thọ Toàn



Phúc đáo tam đa hiển mọi nhà
Lộc tràn phú quý nở thêm hoa.
Thọ như tùng bách an khang thịnh
Toàn thiện mùa xuân hưởng thái hòa.

Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2020

Nguyên Tiêu ngẫu hứng



Thi Đường ngẫu hứng giữa Nguyên Tiêu
Ngũ độ thanh ư?... chẳng dám liều...!
Ngược nước e thuyền xa bến nhớ
Xuôi dòng để lái cập bờ yêu.
Tìm câu giữ luật cho tròn ý
Kiếm tứ gìn niêm cố thỏa điều.

Chùm xướng họa: CHIỀU VƠI



Bài xướng:
Chiều vơi

Bên đường trải nhạt nắng chiều vơi
Chiếc lá chao nghiêng gió hợt hời.
Lối cũ về thăm lòng khấp khởi
Người xưa gợn nhớ dạ chơi vơi.
Đàn ai vẳng vọng dường mong đợi
Giọng kẻ ngân nga tựa rối bời.

Nguyên Tiêu Canh Tý



Trăng vàng lộng gió giữa Nguyên Tiêu
Lặng lẽ nhìn quanh tủi bóng kiều...
Nẻo bệnh tràn lan truyền đủ kiểu
Nhiều nơi hớt hải sợ bao điều.
Ai còn thưởng thức khuôn ngời chiếu
Dạ cứ xôn xao dịch nặng khều.

Rằm tháng Giêng



Xa nhà, bận việc... ít lo chăm
Nay tết Nguyên Tiêu được cúng rằm.
Trên án hương, vàng, hoa, rượu... nhạt
Trong tâm ơn nghĩa phúc lưu... đằm.
Thỉnh mời tiên tổ về ân hưởng
Dăn dạy cháu con giữ phúc phần.

Nguyên Tiêu ngắm trăng



Đêm rằm ngắm Nguyệt giữa tầng không
Ánh bạc lung linh tỏa bóng lồng.
Mấy thuở Xuân về treo đỉnh núi
Bao thời Tết đến ẩn lòng sông.
Chân trời dệt thảm tươi màu biếc
Mặt biển thêu hoa rực sắc hồng.

Xướng họa: NỖI BUỒN DỊCH BỆNH



Bài xướng:
Nỗi buồn...

Lan tràn đại dịch Cô-rô-na
Thấp thỏm lo âu đến mọi nhà.
Kín mặt bưng mồm không thấy rõ
Che hầu bịt mũi chẳng nhìn ra.
Bao ngày nghỉ học buồn cho trẻ
Mấy buổi bỏ chơi tủi đến già.