Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2017

Xướng họa: THU & THIỀN



Bài xướng:
Thu
(Thủ nhất thanh)

Thu về hiu hắt gió heo may
Thu dỗi hờn ai lá trút đầy
Thu khiến người đi ôm nỗi nhớ
Thu làm kẻ ở trải sầu cay.
Thu thường ảo não hằng ao ước
Thu vẫn diết da muốn tỏ bày
Thu đã nhuốm màu thay áo mới
Thu đầy quyến rũ tự xưa nay.

Thứ Năm, 28 tháng 12, 2017

Thứ Tư, 27 tháng 12, 2017

Chùm thơ Đường Luật của Phan Viết Đan


PHAN VIẾT ĐAN Bút danh: Uy Linh Tiên
Ngày sinh: 13/10/1943 – Điện thoại: 0982.839.477
Địa chỉ: 106/22 Đường Hàn Thuyên, Phường 10, TP. Vũng Tàu.

Thứ Ba, 26 tháng 12, 2017

Chùm xướng họa: ĐI CÀY



Bài xướng:
Đi cày

Điện nhắn nàng Văn tuyển thợ cày
Nhanh chân Bác Trọng vội đi ngay.
Đầu bờ cỏ mọc nhìn không chán
Giữa ruộng mè bơi ngắm đã say.
Vóc dáng đô con ngầu thửa ấy
Tinh thần thích chí khỏe trâu này.
Làm tròn nhiệm vụ chờ thu hoạch
Kết quả lùm lum sung sướng thay!

Chùm xướng họa: MỪNG HỘI THI NHÂN

Chào mừng Đại hội CLB Thơ Facebook 3 miền
(Phú Thọ, 20 – 21/01/2018)



Bài xướng:
Mừng hội thi nhân

Đền Hùng – Đất Tổ kết ân thâm
Phú Thọ cùng vui trỗi nhạc cầm.
Bốn biển giao duyên tình khắc cốt
Ba miền hội ngộ nghĩa ghi tâm.
Tao nhân xướng họa vang lời bổng
Mặc khách hòa ca vọng tiếng trầm.
Huynh hữu bước ra từ cõi ảo
Hồn thơ chắp cánh giữa quê... Bầm!

Thứ Hai, 25 tháng 12, 2017

Chùm xướng họa: HỨNG DỪA


Bài xướng:
Hứng dừa

Ý tưởng trong tranh thật tuyệt vời
Cô nàng tây ngẩy hứng dừa rơi.
Trên cây mắt liếc chàng nhòm đất
Dưới gốc tay bưng thiếp ngó trời.
Chùm lớn quả sai chòi chửa hết
Vạt to váy rộng đựng còn vơi.
Khen thay nét vẽ tài hoa thế
Bức họa dân gian khéo tặng đời.

Chùm xướng họa: XEM TRANH "HỨNG DỪA"


Bài xướng:
Xem tranh “Hứng dừa”

Buồng trĩu quả ngon thấy hám đeo
Thèm nên chị mới giục anh đèo.
Ngồi trên vặn cuống anh buông xuống
Chờ dưới váy nâng chị hứng theo.
Một quả lăn tròn vui khó nói
Hai người cười tít thích như reo.
Khen tài họa sĩ tô tranh đẹp
Tác phẩm “Hứng dừa”, hứng muốn leo.

Chùm xướng họa: TÍCH ĐỨC TU THÂN


Bài xướng:
Ai có – ta cũng có

Tích đức tu thân – dạ sắt cầm
Cân bằng trạng thái, đủ dương âm.
Đem về vinh hiển từ chân thiện
Phát lộ hào quang tự nội tâm.
Đó mới con đường đi đến thịnh
Đây là phương hướng mở ra tầm…
Bản năng thiên phú ai mà có
Hiện thực trăm phần chẳng thể nhầm.

Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017

Chùm xướng họa: MỪNG CHÚA GIÁNG SINH



Bài xướng:
Vinh danh Chúa

Chúa chịu riêng mình mọi khổ đau
Cho dân tộc thoát phận chư hầu.
Khi lời thiện trí nào công nhận
Lúc tiếng lương tri để nguyện cầu.
Tham dục lên ngôi đày khắp cõi
U mê ngự trị cưỡi trên đầu.
Đóng đinh Thập Tự, Người cao cả
Cứu chuộc nhân loài hạnh phúc sau.

Thứ Sáu, 22 tháng 12, 2017

Chùm xướng họa: MỘ ĐẠO YÊU THƠ

Chùa Anh Quang, Hải Bắc, Hải Hậu, Nam Định.

Bài xướng:
Mộ đạo yêu thơ

Cửa Phật bốn mùa ngát khói hương
Phép mầu quyến khách cả mười phương.
Chuông ngân ban sáng mang hồn Nước
Mõ giục chiều hôm chuyển ý Vương.
Điện pháp tín đồ nghe giảng đạo
Nhà tăng tu sỹ nhớ văn chương.
Yêu thơ mộ đạo khai tâm ám
Giáo lý ơn trên mở rộng trường.

ĐỐI NGẪU – Một vẻ đẹp đặc trưng, một biện pháp tu từ đặc sắc của thể thơ Đường Luật

Tôi được biết, người sáng tác thơ Đường Luật, khi bắt gặp một cảnh huống thơ, bao nhiêu ý tứ cứ trào ra, vội phô diễn nó lên giấy mực. Chưa xong, người sáng tác thơ còn phải cô đúc, dồn nén, sao cho số câu, số chữ phải đúng theo luật; số chữ trong bài có thanh trắc phải xấp xỉ số thanh bằng. Nếu ta gọi chữ có thanh bằng là số (+), chữ có thanh trắc là số (–), thì luật âm dương này thăng giáng bù trừ sát sao đến từng liên thơ, đến cả bài thơ. Đó chính là điều hé mở khái niệm về sự cân bằng, có ý nghĩa triết học cổ phương Đông, nằm trong hình thức thơ Đường Luật.


Ý nghĩa triết học nêu trên còn thể hiện rõ ở phép đối ngẫu. Trong một liên thơ (hai câu) được gọi là có đối, thì câu trên như tung, câu dưới như hứng, nó nương vào nhau làm cho ý thơ thêm mạch lạc. Vậy hèn chi, người ngàn xưa đã chả đưa đối ngẫu vào thể thơ này như một điều bắt buộc.

Thứ Năm, 21 tháng 12, 2017

Chùm xướng họa: ĐI CÀY



Bài xướng:
Đi cày

Hừng đông vợ nhắc dậy đi cày
Muốn ngủ nhưng đành phải thức ngay.
Mọi bữa hăng say nào ngán việc
Bao hôm chẳng ngại chuyện hàng ngày.
Gò cao cỏ chỉ lưa thưa mọc
Ruộng trũng nước nôi lấp xấp đầy.
Tranh thủ kẻo không thì nhỡ việc
Miệt mài lui tới cứ hăng say!

Thứ Tư, 20 tháng 12, 2017

Thơ đề tranh Đông Hồ: HỨNG DỪA



Vịnh tranh Hứng dừa

Ngỡ ngàng xem lại bức tranh xưa
Vợ hứng, chồng leo ánh mắt đưa.
Nàng ngửa mặt lên khoe trái cấm
Chàng khom lưng xuống thả chùm dừa.
Váy sồi xòe rộng – càn khôn hẹp
Chân ngọc xoạc ra – vũ trụ vừa.
Nhọn núm, tròn bầu vừa đẫy trái
Vườn quê thú ấy thỏa tình chưa?!

Thứ Ba, 19 tháng 12, 2017

Chùm thơ Đường Luật của Cao Thanh Quang


CAO THANH QUANG – Bút danh: Quang Cao
   Sinh ngày: 02/10/1967 – Điện thoại: 0122.807.5772
   Địa chỉ: 29 Trần Bình Trọng, Phường Nguyễn An Ninh, TP Vũng Tàu.

Tìm hiểu câu thơ “Nhân sinh thất thập cổ lai hy” của Đỗ Phủ trong Di chúc Chủ tịch Hồ Chí Minh

Trong di chúc để lại, Bác Hồ có trích một câu thơ của Đỗ Phủ: “Ông Đỗ Phủ là người làm thơ rất nổi tiếng ở Trung Quốc đời nhà Đường có câu rằng “Nhân sinh thất thập cổ lai hy”, nghĩa là “Người thọ 70, xưa nay hiếm”. Để nói với toàn dân khi Bác ra đi theo các cụ Các Mác, Lê Nin thì chớ có bất ngờ, đau thương quá!


Câu “Nhân sinh thất thập cổ lai hy” thực chất là một lời than của Đỗ Phủ về tuổi đời khó đạt tới, nên phải tranh thủ vui đi, chớ có trái với đời. Bác Hồ thừa nhận cái quy luật nghiệt ngã của tuổi tác mà “Thi Thánh” đã phát hiện. Mình “Đã là lớp người xưa nay hiếm”, và còn khẳng định đã vượt qua được giới hạn ấy nhưng “Tinh thần, đầu óc vẫn rất sáng suốt”. Bác Hồ chỉ mượn cách nói của Đỗ Phủ, còn chiều hướng của tư duy thì khác hẳn, rất tích cực, hóm hỉnh. Đó là phong cách Bác. Đó cũng là lời động viên và muôn vàn tình thương yêu Bác để lại cho toàn dân tộc trước lúc Người đi xa.
Câu thơ “Nhân sinh thất thập cổ lai hy” được nhiều người thuộc, nhưng cũng rất ít người biết được xuất xứ câu thơ này từ đâu mà có, ở trong bài thơ nào của Đỗ Phủ. Qua đây, chúng tôi xin giới thiệu vài nét về Đỗ Phủ, nguyên tác bài thơ và bản dịch để mọi người cùng hiểu:

Thứ Năm, 14 tháng 12, 2017

Chùm xướng họa: HỨNG DỪA (đề tranh Đông Hồ)


Bài xướng:
Hứng dừa
(Nhất vận)

Dưới gốc con ôm, cậy bố leo
Cây cao, người thấp, quyết ta trèo
Tênh hênh treo cháo, mình trao chéo
Tơ hớ trẹo chân, tớ chận treo.
Váy thốc lên cao, hoa chửa héo
Quả rơi xuống đất, mỡ dâng mèo
Thi nhân muốn tỏ tròn hay méo?
Thử hứng dừa chơi, nẫu... bọt bèo...

Thứ Tư, 13 tháng 12, 2017

Chùm xướng họa: MỘT GÓC VŨNG TÀU


Bài xướng:
Một góc Vũng Tàu

Lớn, Nhỏ song đôi luống hẹn hò
Khách về thưởng ngoạn, có ai so?
Tao Phùng đón gió không hề nản
Tượng Chúa giang tay chẳng thể đo!
Bãi tắm đã phân sau, trước rõ
Biển xanh có định lộng, khơi dò?
Hải Đăng điệp khúc liên hồi chớp
Định hướng tàu thuyền vượt sóng to.

Chủ Nhật, 10 tháng 12, 2017

Thơ và Đời: Tiếng cười nhiều sắc thái

Thời gian vẫn chảy trôi và bốn mùa luân chuyển. Con người sống trên đời chỉ có một lần rồi ra đi mãi mãi vào cõi thiên thu. Nhưng những gì là thơ ca là nghệ thuật đích thực thì sẽ còn sống mãi với thời gian.


Với bút duyên thiên phú, trong 15 năm cầm bút “từ các chất liệu của thể Đường thi, thể lục bát, song thất, thể thơ tự do, vè dặm Nghệ Tĩnh,… với trên hai trăm ngàn viên gạch từ, Tú Rớt Trần Đình Thư đã xây dựng thành công tòa lâu đài thơ 14 tầng vững chãi, đẹp đẽ đầy sức sống”(*) khiến bạn thơ không khỏi trầm trồ thích thú mỗi khi có dịp ghé thăm.

Thứ Năm, 7 tháng 12, 2017

Chùm xướng họa: ĐỜI VUI


Bài xướng:
Đời vui

          Tôi thích làm thơ giữa cuộc đời
          Ưu phiền bỏ hết, sống vui tươi.
          Bạc tiền phú quý không màng lợi
          Danh phận giàu sang chẳng đón mời.
          Tối tối dạy con rèn chữ nghĩa
          Ngày ngày giúp vợ bán hàng chơi.
          Mặc cho thiên hạ đua chanh chấp
          Còn tớ muốn mình được thảnh thơi​.

Thứ Ba, 5 tháng 12, 2017

Chùm xướng họa: BẠN GIÀ


Bài xướng:
Hỡi bạn già!

Sảng khoái tươi lên, hỡi bạn già!
Cho dù mai mốt có thành ma.
Lấy thơ trào lộng mà ha hả
Đem phận trêu ngươi để há hà.
Trí tưởng dập dồn – cầm bút điểm
Hồn dâng lai láng – giục lòng gia.
Tâm tư thanh thản cung năng lượng
Đủ sức cười vang, hỡi bạn già!